Tháng 11, tiết sương giáng.
Không khí lạnh tràn về phía Bắc, sương muối trên các ô cửa kính từ từ tan thành một đám sương mù, bị gió lạnh thổi tan ngay lập tức, khí dưỡng vội vàng đi qua trên khuôn mặt của những người đi đường. Điều này báo trước sự bắt đầu chính thức của mùa đông ở thành phố do sắt thép kiên cố tạo thành này.
Thời Vũ vừa kết thúc một cảnh quay, buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được, cô ngồi trong phòng chờ để thợ trang điểm tẩy trang cho mình. Lúc này quản lý đẩy cửa vào, nhìn thấy Thời Vũ ngồi ở chỗ đó ngủ say mà không cần chỗ dựa, không khỏi tức giận, cũng không biết cô học đâu ra kỹ năng ngủ này, phục rồi.
"Bà cô của tôi ơi, lần này cuối cùng tôi cũng giành được cho cô một cảnh quay, các nhà đầu tư và đạo diễn đều ở đó, nhiều cơ hội tốt! Để cho cô cùng họ ăn chung một bữa cơm, đến lúc đó họ cho cô nhiều cảnh quay hơn một chút, kết quả cô chạy còn nhanh hơn so với những người khác! Làm sao, cô cho cô là bữa tiệc Buffet sao? Cùng cô ăn bữa cơm còn phải tiêu tiền?"
Thời Vũ mở mắt ra, lông mi tựa như lông quạ khẽ nhúc nhích, giọng điệu vô tội: "Vốn tới dùng cơm chính là bọn họ tiêu tiền mà".
"Cô --" quản lý nhất thời bị nghẹn một chút, quản lý đổi đề tài, tiếp tục quở trách, "Cô nhìn một chút đi, tôi mang cô hai năm rồi, nghệ sĩ cùng thời với cô cũng sắp đạt tới đỉnh núi rồi, cô làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-yeu-em-ban-nang-yeu-thich/278013/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.