Học sinh trường Trung học phổ thông số 1 Tây Giang đang nhiệt tình bàn luận vì sao hai nam thần lớp 11-1 đồng thời nghỉ học, Trì Mục lại quay về trường.
Hắn như thể không nghỉ tiết học cả một tuần, vẫn như lẽ thường theo tiến độ học tập, làm cho bạn cùng lớp lại cảm thán một lần học sinh giỏi trâu bò.
Đinh Duệ Tư ngồi ở một góc sáng sủa, nghe nhóm nữ Beta ngợi ca, yên lặng trợn mắt xem thường, lén lút lấy điện thoại ra nhắn tin cho Lạc Ngu.
【 Nhị Ti 】: Anh của tôi ơi, bao giờ ông mới đến trường thế. Một tuần rồi, chắc ông ở nhà mốc meo rồi đúng chứ, vết thương chưa khỏi à?
【 Lạc Ngu 】: Bài thi vẫn chưa làm xong, tôi nghỉ thêm mấy ngày.
Không phải Lạc Ngu không muốn ra ngoài lượn lờ, chủ yếu là không thể.
Hiện tại trên người cậu toàn là mùi của Trì Mục, cậu không dám ra khỏi cửa. Chỉ cần ra cửa là đám bác gái trong khu chung cư biết cậu là Omega đã bị đánh dấu, cậu nào dám ra cửa.
【 Nhị Ti 】: Mà nói mới nhớ, hôm qua tôi đến nhà tìm ông, sao ông không ở nhà?
【 Lạc Ngu 】: Lúc nào?
【 Nhị Ti 】: Thì tầm chín giờ tối, định làm mấy chén với ông, tôi còn cầm cả từ điển Trung Anh định giúp ông làm bài thi
【 Nhị Ti 】: Nhưng cô nói ông không ở nhà
【 Nhị Ti 】: Ông ra ngoài chơi lại không đưa tôi đi!
Lạc Ngu ngẫm nghĩ, chín giờ tối, hình như cậu đang cùng Trì Mục nằm ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-si-me/240161/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.