Khi ở trên xe, Hiểu Kiều chỉ nói đơn giản một câu "Từ từ sẽ được ", Ngữ Ca liền sáng tỏ tình huống. So với thảm cảnh ở Cận gia, kết quả này tính ra rất ôn hòa. Ba mẹ Kiều gia đều không phải là người không hiểu chuyện, mặc dù nhất thời không thể chấp nhận, tiếp tục kiên trì, cũng có thể đạt được kết quả như ý.
Việc này Cận Ngữ Ca tràn đầy tin tưởng.
Làm sao cũng không bằng hai người thoải mái ở cùng một nhà. Mặc kệ ngôi nhà được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, cũng bị Hiểu Kiều phá cho loạn, chỉ cần có người kia lúc ẩn lúc hiện trong nhà, sẽ làm cho người ta cảm thấy an tâm. Cận Ngữ Ca tâm tình thả lỏng tắm rửa xong, đi ra liền thấy tóc tai Hiểu Kiều ước sũng, lén lút ở phía sau bàn làm việc phá phách máy tính của cô.
Khăn mặt nhắm ngay đầu Hiểu Kiều mà bay tới, ngày xưa thân thủ nhanh nhẹn, Kiều cảnh quan hoang phế đã lâu, phản ứng trở nên chậm chạp, vẫn không hề biết sẽ gặp nguy hiểm, 1 chút hành động né tránh cũng không có, tùy ý để khăn mặt bay thẳng vào mặt, còn nghiêm túc quẹo trái quẹo phải tránh, rốt cuộc cũng chọc được Cận Ngữ Ca cười.
"Làm ~ cái gì ~ a?" cau mày, giả bộ tức giận.
Kiều cảnh quan dừng 1 chút, vẻ mặt giả bộ vô tội rất thuần thục, kéo khăn mặt xuống vắt trên cổ, nháy nháy mắt một mí:
"Nhìn trộm..."
"Nhìn trộm cái gì?"
Không nói lời nào cười hắc hắc như kẻ trộm, "Cho tôi xem đi?"
Cận Ngữ Ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ma-tuyen/1360410/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.