Nghe Hoan Nhan nói, mặt Cận Ân Thái từ từ đỏ lên rồi bắt đầu chầm chậm trở nên trắng bệch, nhìn như sắp ngất đến nơi, nhưng chưa kịp ngất.
Dì Chu mang thuốc đến, lão thái thái nhanh chóng rót nước để Cận Ân Thái uống thuốc, tránh cho tim xảy ra vấn đề gì. Ngữ Ca cùng Hoan Nhan đều buông bất cứ thứ gì đang có trong tay, đứng lên, chân cũng không nhanh bằng tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Cận Ân Thái uống thuốc xong, bình tĩnh một chút, chỉ tay về phía Hoan Nhan,
"Con... Con..."
Hơi thở khô khan gấp gáp, nói cũng không được suông sẻ. Lão thái thái giúp chồng điều khí,
"Nhan Nhan a, việc này ba mẹ của con biết không?"
Cận Hoan Nhan gật gật đầu, "Biết a, con đã gọi điện thoại nói cho họ biết."
"Bọn họ nói như thế nào?"
"Bọn họ không ủng hộ cũng không phản đối. Nói con lớn rồi, biết mình đang làm gì, có thể tự chịu trách nhiệm với hành vi của mình."
"Cứ như vậy?"
Hoan Nhan nhún nhún vai, ngụ ý chính là như vậy.
Cận Ân Thái chỉ ngón tay về phía đứa cháu gái út, "Con lập tức về chỗ của ba mẹ con đi!"
"Tại sao?"
"Không có tại sao!! Con dám cùng cô gái cái gì Thông ở cùng nhau, thì đừng bao giờ bước chân vào cửa nhà này! Khụ khụ khụ!!"
Cận Ân Thái nói quá nhanh làm cho bị sặc, lớn tiếng ho khan. Cận Hoan Nhan thừa dịp này,
"Khó mà làm được, con còn muốn về thăm bà nội. Dù sao, con với ai cùng 1 chỗ cũng là chuyện của con a, tại sao ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ma-tuyen/1360373/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.