Có 1 câu triết lý đặc biệt kinh điển của 1 vị danh nhân: cuộc sống con người mãi mãi không tốt đẹp như mình mong muốn và cũng không tệ hại như mình đang nghĩ.
Kiều Hiểu Kiều cảnh quan hy vọng Cận Ngữ Ca có thể từ nay về sau ôn hòa, ấm áp đối với cô như nắng mùa xuân, hỏi han, ân cần quan tâm đầy đủ, thực hiển nhiên, đây là vọng tưởng. Nhưng mà, Cận tổng thật sự cũng không có gọi điện cho Vương mập mạp báo cáo việc cô tập kích người được bảo vệ, điều này giúp Hiểu Kiều vượt qua nổi khổ gặp mưa rền gió dữ.
Cho nên, sự thật lại một lần nữa chứng minh cuộc đời của Kiều cảnh quan: mạng sống tùy thuộc vào việc kiên nhẫn chịu đựng.
Vụ án đã đến giai đoạn căng thẳng. Trong nhà và văn phòng của Cận Ngữ Ca ổ điện đều có cắm sạc pin điện thoại, cục pin to lớn gắn trên di động của Kiều cảnh quan lấp la lấp lánh đến lóa cả mắt. Cận Ngữ Ca nghe được tên 1 nhân vật quan trọng trong điện thoại phát ra, giọng nói vô cùng nhanh và nghiêm túc, làm cho bao nhiêu ý tưởng của cô đều bị gián đoạn, bản phân tích kế hoạch đặt trên bàn 3 ngày rồi đều không có tiến triển.
Rốt cục, Kiều cảnh quan cũng không thể nhịn được nữa, hai tay đập vào bàn làm việc của Cận Ngữ Ca cúi đầu nhìn chằm chằm vào cô, giống như một con sư tử bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên cắn xé. Cận tổng khoanh tay ngửa đầu ra sau, không hề sợ hãi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ma-tuyen/1360358/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.