Thật vất vả leo xuống từ trên người Tiêu Quân, Lâm Nhứ thoát lực nằm vật ra bên kia giường.
Máy liên lạc trên tủ đầu giường vang lên, Lâm Nhứ đưa tay sờ sờ, áp lên tai.
Quả nhiên ngay khi vừa ấn nhận cuộc gọi, tiếng gầm gừ chói tai của Tạ Lãng không ngừng bắn ra: “Anh bị gì đấy? Cuộc họp vừa kết thúc quay đi quay lại đã không thấy bóng dáng! Suốt ngày bar với bủng!”
“Nói nhỏ thôi, cậu cứ như vậy làm sao kiếm được vợ.” Lâm Nhứ uể oải trả lời, hắn thật sự không muốn tốn thêm chút sức lực nào nữa.
“Bớt đánh trống lảng đi. Bây giờ anh đang ở đâu?”
“Khách sạn.”
“Vừa nãy ở quán bar, giờ đã ở khách sạn… Mịa nó, anh bị ấm đầu à?”
“Ngại quá, đầu óc tôi vẫn bình thường.”
“Anh coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai đúng không?”
Lâm Nhứ trở mình, giơ tay còn lại xoa xoa mái tóc Tiêu Quân. Tóc của tiểu tử này mềm mại như lông mèo khiến hắn không nỡ buông tay.
“Không có.”
Tiêu Quân chồm tới hôn một cái lên khóe miệng hắn, dùng ánh mắt như chó trực xương nhìn chằm chằm hắn, chỉ thiếu điều gắn thêm một cái đuôi phe phẩy.
“Không còn chuyện gì nữa thì tôi tắt máy đây, đang mệt.”
Tạ Lãng ở đầu dây bên kia hít một hơi thật sâu bình phục hô hấp, nghiến răng nói: “Cấp trên điều lệnh xuống yêu cầu anh tháng sau đến trường đại học A giảng dạy”
“Ồ. Tên kia đâu?”
“Thọt một chân rồi.”
“Tôi biết rồi. Chào nhé!” Lâm Nhứ tắt điện thoại, ôm lấy Tiêu Quân trao đổi một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-cach-tu-duong-cua-mot-ten-alpha-thich-dien-sau/225973/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.