Beta bởi @letterscent ٩(◕‿◕。)۶
===
Đã là giáo viên thì sẽ luôn có sẵn tuyệt chiêu, giáo sư Thẩm cũng không phải là ngoại lệ. Hai tuyệt chiêu to bự của cô một là làm bộ không nghe thấy, hai là giả điên nói lảng sang chuyện khác.
Vì thế cô ngẩng lên nhìn Hồ Lại, cười tủm tỉm: "Sao không kêu meo meo nữa?"
Hồ Lại hơi nghẹn, nhưng sau đó nhanh chóng tươi cười, "Nếu giáo sư Thẩm thích, một lát ra ngoài em lại meo meo cho cô nghe".
Thẩm Chứng Ảnh không nhịn được lườm Hồ Lại một cái, không có cặp kính vĩ đại che khuất, sự khinh bỉ trong mắt càng được truyền đi mạnh mẽ lưu loát hơn.
Cô gái trẻ vẫn mỉm cười ngọt ngào.
Cuộc đối thoại này, hướng phát triển này, tất cả đều không đúng.
Do cảm thấy tình hình dần không ổn, Thẩm Chứng Ảnh lập tức ngăn chặn hậu họa từ trong trứng nước. Cô Thẩm giả vờ ngó nghiêng sang quán trọ, mà quả thật thì cô cũng khá hứng thú với độ hoành tráng của nó. Nhưng phàm là động vật có tập tính xã hội, con người luôn hứng thú với đồng loại hơn là trò chơi, huống chi người đứng trước mặt cô Thẩm còn là một mỹ nhân.
"Quán trọ thập phương nghĩa là gì?"
Quán trọ thập phương là một quán trọ.
Mới đặt chân đến cửa đã tưởng như mình lạc vào một bộ phim cổ trang nào đó. Tiểu nhị đon đả xun xoe ra tiếp khách, lại thêm một bà chủ điệu bộ phong tình lười biếng đứng sau quầy.
Tiểu nhị khoác áo cộc tay, cung kính: "Quán trọ thập phương hoan nghênh quý khách. Kính mời hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/902666/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.