Beta bởi letterscent ʕ ꈍᴥꈍʔ
===
Cách một lớp kính to dày nặng nề cũng nhận ra ý định giả chết của Thẩm Chứng Ảnh, Hồ Lại vờ làm vẻ mặt đau khổ của người bị bỏ rơi: "Trước đó ngắm người ta ngủ tới mấy lần, vừa xong Quốc khánh một cái đã trở mặt giả ngơ coi như không quen biết. Giáo sư Thẩm, chẳng lẽ cô định dùng xong thì vứt, ăn xong thì quăng người ta như vậy sao?"
Thẩm Chứng Ảnh hít một hơi thật sâu, cảm thấy mình hoàn toàn không đủ sức cãi lại phường mặt dày này.
Muốn người khác không nhìn mình ngủ, vui lòng vào lớp ngồi học cho đàng hoàng; cũng đừng lanh chanh chở ai về hoặc rủ đi ăn lẩu.
Con gái thời nay ăn no rảnh rỗi sao không lo tìm người yêu hoặc đi chơi với bạn bè, lại đẻ đâu ra cái trò chạy khắp nơi kiếm chuyện trêu chọc các cô các dì lớn tuổi vậy? Không lẽ là mốt bây giờ?
Nhìn thấy sinh viên tan học tốp năm tốp ba xuống lầu, Thẩm Chứng Ảnh biết sảnh dưới không phải là chỗ tốt để nói chuyện. Nếu lỡ có ai nghe thấy con bé này nói năng linh tinh, mình nhảy xuống sông cũng không rửa hết oan ức.
"Sao em lại tới đây?" Thẩm Chứng Ảnh miệng hỏi nhưng chân không dừng, kéo Hồ Lại theo ra ngoài.
Hồ Lại vui vẻ theo đuôi, "Em đi tập gym ngang qua đây. Lâu rồi không gặp, hẹn cô cũng không được nên em tới nhìn thử xem cô thế nào".
Thẩm Chứng Ảnh nghĩ mãi cũng nghĩ không ra cả người mình từ trên xuống dưới có cái gì đáng xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/902660/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.