Beta bởi letterscent ᕙ('▽')ᕗ
===
Hồ Lại luôn cho rằng mình là loại người nếu bị ai đó tỏ thái độ khó chịu vô lý thì chắc chắn sẽ xéo sắc lại gấp năm gấp mười trả đũa. Có dè đâu một ngày bản thân lại thích thú muốn đối phương tỏ vẻ khó chịu nhiều hơn cơ chứ.
"Biểu cảm này quá đáng yêu, có thể làm lại lần nữa được không giáo sư Thẩm?"
Lần nữa cái đầu cô.
Giáo sư Thẩm chỉ muốn cởi giày đập lên đầu con bé đang nhe răng cười nhăn nhở trước mặt.
Tôi trừng mắt là để thể hiện cảm xúc giận dữ, không phải làm trò chọc cười cho cô xem.
Chẳng lẽ trợn trừng cỡ này còn chưa đủ?
Hôm nay Hồ Lại mặc áo khoác da biker bên ngoài áo thun cổ chữ V màu đen khoe khéo xương quai xanh, trên cổ đeo sợi dây chuyền màu vàng ánh hồng chạm khắc tinh xảo. Vẫn là quần jeans và đôi giày thể thao quen thuộc nhưng bỏ túi tote ở nhà, thay vào đó là chiếc túi bao tử màu đen đeo chéo trước ngực, nhìn vừa năng động vừa chất lừ.
Lửa giận của giáo sư Thẩm lập tức bị giá treo áo trước mặt dập tắt gần hết.
Bỏ đi, ai bảo mình là người làm vườn có tâm yêu nghề, không nỡ nhìn phân bò bắn tung tóe lên hoa đẹp cơ chứ.
"Giáo sư Thẩm xong việc ở trường chưa? Bây giờ sắp sửa vào giờ cao điểm rồi, tàu điện ngầm thể nào cũng đông đen. Hay để em đưa cô về?" Chỉ cần Thẩm Chứng Ảnh bước lên xe, đi được nửa đường mình than đói bụng là có cái cớ hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/902656/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.