Trước đây Thẩm Chứng Ảnh là người như thế nào?
Khúm núm, rụt rè, thường cúi gằm không dám nhìn thẳng mẹ. Ai hỏi tới chỉ luôn mồm vâng dạ, ai khiển trách cũng cúi đầu im lặng, thậm chí bị rầy lây khi Thẩm Chứng Huy làm gì sai cũng không biện hộ, chỉ lặng lẽ chịu phạt chịu mắng.
Ngay cả khi bị bắt nạt, Thẩm Chứng Ảnh cũng chỉ âm thầm chịu đựng. Tại sao những kẻ đó không bắt nạt ai mà lại đi bắt nạt Thẩm Chứng Ảnh? Còn không phải vì cô dễ bắt nạt sao?
Tóm lại, ngoan thì có thừa, khôn lanh thì thiếu.
Mãi đến khi trưởng thành, làm mẹ, ở lại công tác tại Đại học H thì tình hình mới cải thiện hơn.
Diệp Chi Phương không mấy để tâm lần xào xáo hôm Tết, cho rằng đó chỉ là bản năng của người làm mẹ, không cam lòng để con mình chịu ấm ức. Nào ngờ Thẩm Chứng Ảnh thật sự đã cứng rắn lên, biết lấy sách vở làm đòn quật lại cha.
Trước đây, mỗi khi đối diện với Diệp Chi Phương, dưới áp lực của mẹ, Thẩm Chứng Ảnh không rét vẫn run, mở miệng nói hay ngồi im đều căng thẳng đến mức gần như luống cuống. Vậy mà hôm nay trông con gái bà bình tĩnh lạ thường, còn lấy cốc giữ nhiệt ra uống nước.
Chẳng lẽ sự thay đổi này là do "cô bạn gái" kia mang đến?
Bất kể vẻ bình tĩnh này bao nhiêu phần là thật, bao nhiêu phần là giả, Diệp Chi Phương cảm thấy hai bên không cần tiếp tục chơi đòn tâm lý nữa. Bà giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/3555236/chuong-107.html