Chịu đựng một lần, Hồ Lại không muốn chịu đựng lần hai.
Cảm giác luôn phải dè chừng vì sợ người khác phát hiện bất cứ lúc nào đương nhiên rất kích thích, nhưng Hồ Lại không thích sống trong sợ hãi. Giả sử bị phát hiện, cô có thể trả giá nhưng Thẩm Chứng Ảnh thì chưa chắc. Nghĩ tới những rắc rối chẳng may xảy ra, tay chân Hồ Lại ngoan ngoãn hẳn. Thẩm Chứng Ảnh mặc quần áo vào là ngượng nhưng trên giường không kiêng nể gì, hóa sói trong tíc tắc, cho mình hiểu thế nào là gừng càng già càng cay, chơi mấy trăm trò xôi thịt không phải để phí. So với một Thẩm Chứng Ảnh vừa nghe nhắc đến chủ đề người lớn đã đỏ mặt nói lắp thì bộ dạng không mặc quần áo của chị ấy thật khiến người ta vừa yêu vừa hận.
Bảo sao người thành công đa số đều thuộc trường phái hành động, khả năng làm việc mạnh mẽ, nói ít làm nhiều.
Lấy mẫu lần chót xong, Hồ Lại mừng rơn, chỉ muốn la to vạn tuế; nhưng đến ngày cách ly cuối cùng lại nuối tiếc.
Giang Ngữ Minh lẫn Du Tử Toàn cũng cùng chung cảm giác.
Tuy không muốn trải qua lần nữa, nhưng hai người ai cũng khắc ghi khoảng thời gian qua. Dù sau này có chia tay, quay lại, mười bốn ngày này vẫn sẽ là kỉ niệm quý giá. Hồ Lại đặc biệt xuống bếp nấu một bữa đồ Trung, Giang Ngữ Minh ăn xong chỉ mặt mắng cô là đồ gian xảo, rõ ràng biết nấu ăn mà dám ba xạo, để hôm nào cậu ta cũng phải bục mặt trong bếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/3537663/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.