*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
181.
Trên đường trở về, trong đầu tôi vẫn còn văng vẳng câu nói cuối cùng kia của Đại Phi.
Yến Thâm và tôi đều uống rượu, chỉ đành gọi người lái thay tới.
Hắn tựa như có hơi nhức đầu, lúc này đang tựa lên cửa sổ xe nhắm chặt hai mắt.
Gió ban đêm se se lạnh.
Tôi đóng cửa sổ xe lại, đưa tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt đã nhuốm lạnh của hắn: “Nghe nói anh đã nhìn theo tôi bảy năm?”
“Hửm?” Hắn chậm chạp quay đầu lại liếc nhìn tôi, chớp mắt đã hiểu ý tôi đang hỏi cái gì: “Ừ.”
Lúc nói chuyện tôi vẫn tận lực dùng giọng điệu bình thường nhất có thể, nhưng hắn vừa đáp lại, tôi lại không bình tĩnh được như thế nữa.
Tay tôi đặt trên người hắn trượt thẳng xuống dưới, cho đến khi đụng phải cổ tay hắn mới kiềm nén dừng lại: “Tại sao không nói cho tôi biết sớm hơn?”
Cổ tay Yến Thâm cứ một mực rúc trong ống tay áo, nhiệt độ so với mặt của hắn cao hơn nhiều.
Hắn cử động một cái, bàn tay hắn bao lấy tay tôi, cười nhạt một tiếng, đáp: “Nếu sớm hơn một chút, có thể em sẽ từ chối tôi. Bây giờ em cũng… thích tôi rồi, không phải rất tốt sao?”
182.
Nói đến ‘thích’, hắn lại xấu hổ.
Tôi tự thấy mình hẳn là đã sớm bước qua cái độ tuổi dễ dàng ngại ngùng rồi, nhưng cũng không khỏi cảm giác mặt nóng bừng lên.
Nhất là trong tình huống còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-lam-sao-cung-doi-tuong-419-chia-tay-hoa-binh/1794847/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.