41.
Phí công lau người rồi, cảm giác dính dớp làm tôi khó chịu mà cau mày.
Cho nên mới nói….. Chất lỏng tôi làm dính trên tay Giáp phương ba ba phải xử lý sao đâyyy?
Còn là lần đầu tôi trải qua tình huống này, online chờ trả lời, gấpp.
Đã nói là sẽ bôi thuốc, bây giờ cái mông của tôi lại đau hơn rồi, miệng cũng đau.
Còn có chút hư nhược.
Tôi bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm túc, kéo lấy cà vạt của Yến Thâm, hỏi: “Tối qua chúng ta làm mấy lần?”
Thận tôi cũng đâu phải làm từ kim cương, tôi sợ mình túng dục quá độ đến ỉu mất.
Còn chưa đợi Yên Thâm mở miệng, ngược lại sau cửa truyền tới một âm thanh quen thuộc.
“……Thiên Tinh?”
42.
Tôi kinh ngạc.
Vừa mới đang hưng phấn, tôi quên sạch trong nhà còn có bạch nguyệt quang của tôi.
Tôi tùy ý để Yến Thâm giúp mình kéo kín chăn, gượng cười quay đầu, mất vài phút điều chỉnh biểu cảm trên mặt một chút, dùng ngữ khí bình thường như không có việc gì nháy mắt với Đồ Trần: “Sao thế, không tìm thấy bàn chải đánh răng sao?”
Lúc nói câu này, ngón tay Yến Thâm vẫn không có rút ra, một bàn tay của tôi vẫn đang kéo cà vạt đối phương, một cánh tay khác quàng lên cổ người này.
Nhưng tôi hy vọng Đồ Trần tiếp lấy ánh mắt của tôi, chủ động đóng cửa rời khỏi hiện trường vụ án, để lại cho tôi chút mặt mũi cuối cùng.
Đương nhiên, nếu y còn có thể chủ động quên đi việc này thì đúng thật là tốt quá.
Đồ Trần thích người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-lam-sao-cung-doi-tuong-419-chia-tay-hoa-binh/1794833/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.