Chương trước
Chương sau
"Ngươi, là đại viên mãn thượng vị thần sao?"
Một câu hỏi, không đơn giản là Khắc Lai Môn Đình trong lòng muốn giải thích nghi hoặc mà tại xa xa, bảy vị đại viên mãn thượng vị thần khác, đáy lòng cũng tràn đầy kinh hãi, khó hiểu! Lâm Lôi không có long hóa, cũng có thể xuyên thấu qua chủ thần lực, làm trọng thương Khắc Lai Môn Đình.
Đây là thực lực gì?
Tuyệt đối gấp mười lần trở lên! Gấp mười lần vô địch đại viên mãn trở lên, dưới tay chủ thần, có người như vậy sao? Hơn nữa này vẫn còn chưa long hóa, một khi long hóa, Lâm Lôi thực lực, còn hơn đại viên mãn bao nhiêu lần? Lâm Lôi hiện tại căn bản là một chuyện rất khó tin.
"Đại viên mãn?" Lâm Lôi nhướng mày một cái.
"Chẳng lẽ, ngươi còn có đột phá khác? Chẳng lẽ ngươi nói, chúng ta đạt tới đại viên mãn xong, còn có thể đột phá nữa?" Khắc Lai Môn Đình liền hỏi, chí cao thần tín vật, đối với đại viên mãn mà nói lực hấp dẫn cũng không lớn. Đạt tới đại viên mãn cảnh giới, bọn họ đã mất đi động lực, cho rằng bọn họ đã đến đỉnh. Một số tiêu diêu tự tại, hoặc là lánh đời, hoặc là hùng cứ một phương.
Nhưng nhìn Lâm Lôi, các đại viên mãn đều phát hiện, tựa hồ, bọn họ còn có thể đề cao thực lực!
Nhất thời, trong thâm tâm bọn họ như có lửa!
"Chẳng lẽ đều là đại viên mãn, ta lại không có thể so với ngươi mạnh hơn mấy chục lần, hoặc trăm lần?" Lâm Lôi cười nói.
"Ách ..." Khắc Lai Môn Đình cứng lại, "Ngươi, nguyên nhân là bởi vì thân thể ngươi?"
"Đúng, ta cũng là đại viên mãn, nhưng ta so với các ngươi cường đại hơn chính là thân thể! Cơ thể của ta, có thể so với chủ thần khí." Lâm Lôi mỉm cười nói, tới giờ phút này, Lâm Lôi vẫn giấu giếm không công khai bí mật hoàn toàn.
"Này. Thân thể đạt cấp độ chủ thần khí? Quả thực ... Tại sao có thể như vậy!"
Khắc Lai Môn Đình hoàn toàn hiểu được!
Cùng là đại viên mãn, cùng sử dụng chủ thần lực, theo đạo lý thực lực tương đương. Nhưng Lâm Lôi thân thể cường đại có thể so được với chủ thần khí, với thân thể cường hãn như vậy, làm cho vật chất công kích của Lâm Lôi so với đại viên mãn bình thường mạnh hơn mấy chục lần, thậm chí trăm lần!
"Này, khó có khả năng? Hắc Mặc Tư, mặc dù không đạt tới đại viên mãn, nhưng thiên phú quá mạnh mẽ. Đơn thuần chỉ vật chất công kích đã gần đạt đến đại viên mãn. Ngươi nói xem, nếu như hắn đạt tới đại viên mãn, rồi có được ý chí uy năng nữa. Vật chất công kích, có phải vượt xa các ngươi không?" Lâm Lôi cười nói.
Không đạt đại viên mãn mà đã cường đại như vậy, đạt cấp độ đại viên mãn, Hắc Mặc Tư tuyệt đối có khả năng vượt qua đại viên mãn.
"Ta hiểu rồi." Khắc Lai Môn Đình thở dài một tiếng.
"Lâm Lôi, ngươi là người trong vô số năm qua đạt cấp độ thiên hạ chủ thần đệ nhất nhân." Khắc Lai Môn Đình nhìn Lâm Lôi, ánh mắt phức tạp.
Khắc Lai Môn Đình hiểu được lời Lâm Lôi nói, nhưng trong các đại viên mãn khác, không ai có khả năng có được thân thể có thể so với chủ thần khí.
Có thể hiểu, kể cả trong vô số vị diện, tỷ tỷ năm qua, thân thể cường hãn đến mức có thể so với chủ thần khí, miễn cưỡng mới chỉ có một người là Hắc Mặc Tư, Bối Lỗ Đặc cũng có thể nằm trong số đó ... Toàn bộ kể hết ra cũng không quá mười người! Vô số vị diện kể ra cũng không đủ mười người. Trong số những người có thiên phú đáng sợ đó lại có được một đại viên mãn? Có thể sao?
Đạt tới đại viên mãn, vị diện vô số năm qua, căn bản không có cách nào tính toán được, trong số rất nhiều chủng tộc tính mạng đua nhau quật khởi, mới gần đây cũng chỉ xuất hiện hơn hai mươi đại viên mãn.
Xác suất thấp, có thể hiểu! Có thể nói gần như không thể.
Hắc Mặc Tư, Bối Lỗ Đặc người như thế, có đếm cũng không đủ mười người. Trong số bọn họ muốn tìm một người đạt đại viên mãn, không thực tế.
Kì thực, dựa theo thiên địa quy tắc khống chế vận hành, thiên phú càng mạnh mẽ, tu luyện cũng càng khó. Đừng nói Bối Lỗ Đặc, cả đám người Hắc Mặc Tư, hoặc chính là tứ thần thú gia tộc lão tổ tông, cũng không đạt tới đại viên mãn.
Trời cao là công bình!
Lâm Lôi nếu như bình thường phát triển cũng không thể trở nên cường hãn như vậy. Hắn khó có khả năng có được thân thể cường đại có thể so với chủ thần khí!
Nhưng, hắn lại có được tứ đại phân thân, linh hồn biến dị thành công!
Lâm Lôi thân thể cường hãn, cũng không phải dp bẩm sinh, mà là sau khi dung hợp thần lực mới tạo nên!
Từ bốn phân thân linh hồn biến dị thành công, nhất định sẽ tạo ra một kỳ tích!
Siêu việt đại viên mãn ý chí uy năng của Lâm Lôi có thể cùng dung hợp thần lực, đền bù cho phương diện pháp tắc huyền ảo của Lâm Lôi thiếu sót, có thể so với đại viên mãn. Nhưng thân thể cường hãn như chủ thần khí, lại khiến hắn vượt qua đại viên mãn.
"Khắc Lai Môn Đình, hỏi cũng đủ rồi, Hồng Lăng tinh toản giao cho ta đi." Lâm Lôi mắt nhìn kỹ Khắc Lai Môn Đình.
"Vốn định hiến cho chúa tể, quên đi vậy." Khắc Lai Môn Đình vừa lộn thủ, trong tay xuất hiện một miếng Hồng Lăng tinh toản, nắm Hồng Lăng tinh toản, Khắc Lai Môn Đình cười nhìn Lâm Lôi, "Hồng Lăng tinh toản này đích xác có thai dưỡng linh hồn hiệu quả cũng kì lạ. Bất quá, đối với đại viên mãn mà nói, lại thành vô dụng."
Khắc Lai Môn Đình tiện tay mang Hồng Lăng tinh toản ném cho Lâm Lôi. Bảo vật, hiệu quả theo thứ tự công hiệu ngày càng giảm.
Nếu Hồng Lăng tinh toản cho phàm nhân nắm, sợ rằng có thể khiến cho linh hồn phàm nhân lập tức cường đại đạt đến thánh vực. Nếu là trung vị thần nắm, cũng sẽ cảm thấy linh hồn cường đại, một trung vị thần thậm chí còn có thể đánh chết thượng vị thần bình thường.
Nhưng thượng vị thần nắm Hồng Lăng tinh toản trong tay, linh hồn sẽ không tăng cường.
Uy lực chấn động linh hồn cũng đồng dạng, thực lực càng mạnh, hiệu quả chấn động càng nhược.
Hồng Lăng tinh toản cũng chỉ là tín vật, cũng không phải là chí cao thần khí. Uy lực mặc dù đặc thù, nhưng cũng không phải là vô địch bảo bối.
Bố La Địch nắm trong tay, có khả năng giết lục tinh ác ma.
Còn nếu Mạc Nhĩ Đức có được cửu khối linh châu, đối mặt với Lâm Lôi khi Lâm Lôi chưa đột phá dung hợp thần lực, có khi cũng xong đời.
Thực lực tăng tiến càng nhỏ.
Đối với đại viên mãn mà nói, vô luận linh hồn hay là thân thể, sau khi dung hợp ý chí uy năng, đều đạt tới cực hạn của thần bình thường. Cho dù nắm được Hồng Lăng tinh toản hoặc là cửu khối linh châu trong tay, nhiều nhất lực chấn động lên hai thành, đỉnh điểm. Việc sức khỏe tăng cường lên gấp đôi nhưng trong tình huống phải đối mặt với thực lực chênh lệch mấy chục lần, căn bản vô dụng.
"Hiệu quả trị liệu, đối với đại viên mãn mà nói, căn bản có thể quên đi." Lâm Lôi cũng vung tay đỡ Hồng Lăng tinh toản. Một cỗ năng lượng ôn hòa thẩm thấu vào trong cơ thể Lâm Lôi, dung nạp linh hồn Lâm Lôi, thực giống như lúc đầu nắm cửu khối linh châu giống nhau. Điểm dung dưỡng năng lực linh hồn đó đối với linh hồn cường đại của Lâm Lôi mà nói, một điểm nhỏ hiệu quả cũng không có.
Biểu hiện bề ngoài Lâm Lôi rất bình tĩnh, nhưng đáy lòng lại khẩn trương vô cùng.
"Hồng Lăng tinh toản, đây tuyệt đối là Hồng Lăng tinh toản!" Lâm Lôi đáy lòng cuồng hô, "Ba kiện tín vật, ta đã chiếm được toàn bộ!"
Trong đầu Lâm Lôi còn nhớ kỹ khi mình còn nhỏ. Ngày đó, một đạo quang mang huyền ảo từ Bàn Long giới chỉ bay ra, một lão giả nhân ái đầu tóc bạc phơ, trường bào trắng tinh xuất hiện " Tiểu hài tử, xin chào, ta tên là Đức Lâm Kha Ốc Đặc, thánh vực ma đạo sư của Phổ Ngang đế quốc"
Từ hôm đó trở đi, vận mệnh của hắn bắt đầu biến đổi.
Lâm Lôi vĩnh viễn không quên cảnh Đức Lâm gia gia thiêu đốt linh hồn, thi triển cấm kị ma pháp cứu mình. Đó cũng là lúc hắn đau khổ nhất.
"Đức Lâm gia gia ... sắp rồi, ta lại có thể nhìn thấy người" Lâm Lôi tự nhủ trong lòng.
Lâm Lôi kích động muốn lập tức kết hợp ba kiện tín vật lại với nhau, hình thành sinh mệnh hoàng quan, triệu hoán sinh mệnh chí cao thần. Nhưng Lâm Lôi còn chưa mừng đến điên "Giờ chưa phải là lúc hợp nhất ba kiện tín vật. Nếu bây giờ triệu hoán sinh mệnh chí cao thần, các chủ thần lập tức biết ngay ta có ba kiện tín vật. Vậy thì hỏng hết!"
Chủ thần mà biết một vị thần như Lâm Lôi lại có được ba kiện tín vật, vậy hậu quả sẽ là gì?
Chính Lâm Lôi cũng không dám nghĩ tới.
"Dẫu chủ thần biết được ta có một kiện chí cao thần tín vật, chỉ một kiện thôi cũng không khiến cho các chủ thần phát cuồng. Nhưng mếu cả ba kiện chí cao thần tín vật đều ở trong tay ta, các chủ thần sẽ rất phẫn nộ. Đợi ta quay về Ngọc Lan vị diện rồi mới triệu hoán cũng chưa muộn. Cho dù chủ thần phẫn hận, cùng lắm thì ta ở lại Ngọc Lan vị diện, không xuất hiện nữa" Lâm Lôi âm thầm quyết định.
Đúng lúc này.
Mặt biển sóng nước cuồn cuộn, từng bóng người trên không trung nhanh chóng bay lại.
Lâm Lôi nhìn Khắc Lai Môn Đình, rồi sau đó quay đầu lại. Bay tới chính là bảy vị đại viên mãn khác và Bối Bối. Bối Bối được Đan Trữ Đống mang theo.
"Lâm Lôi, chúc mừng" tiếng cười ha ha vang lên, người nói là Đan Trữ Đốn.
"Đạt tới đại viên mãn thân thể cường hãn cũng chỉ đến một mức độ nhất định, ngươi thân thể không ngờ còn sánh được với chủ thần khí" Ngữ khí của tráng hán tóc xanh mang theo sự hâm mộ. Vừa rồi Lâm Lôi đối thoại với Đan Trữ Đốn, bảy vị Đại viên mãn và Bối Bối đều biết.
"Lâm Lôi, ta nhớ lúc ở vị diện chiến trường thân thể ngươi còn chưa mạnh như vậy, hiện tại sao lại ... ?" Phong hệ đại viên mãn Bái Ách nhìn chằm chằm Lâm Lôi.
"Thân thể cũng có thể tu luyện tới mức này?" Các vị đại viên mãn đều nhìn Lâm Lôi.
Có ai không muốn thân thể cường hãn?
Có phòng ngự chủ thần khí coi như có được một tấm chắn. Còn thân thể so sánh được với chủ thần khí chính là thân thể có được lực lượng đáng sợ, có thể ngăn sông lấp biển, phá toái hư không.
"Ta phải trải qua rất nhiều quá trình mới đạt tới mức này" Lâm Lôi nói một câu không rõ ràng.
Những Đại viên mãn khác nhìn nhau, không tiện hỏi lại.
"Các vị cũng không muốn đoạt Hồng Lăng tinh toản của ta nữa chứ?" Lâm Lôi cười nhạo.
"Tranh với ngươi? Muốn chết sao?" Lôi hệ Đại viên mãn Ni Ni Sa thanh âm vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng trong ánh mắt cũng thoáng có chút vui vẻ:
"Ta không có phòng ngự chủ thần khí như Khắc Lai Môn Đình, ngươi phải long hóa mới có thể giết hắn. Nhưng đối phó với ta, chắc long hóa ngươi cũng không cần"
"Bỏ đi, khi thấy qua tốc độ của ngươi, lại còn lực công kích. Chúng ta lúc đó đã minh bạch không còn hi vọng tranh được Hồng Lăng tinh toản" Đan Trữ Đốn cũng cười.
Các đại viên mãn trên mặt đều lộ ra nụ cười.
Bọn họ đều được chủ thần giao phó nên mới đến đây tranh đoạt Hồng Lăng tinh toản. Muốn đoạt phải dốc toàn lực ra, khi thấy không có hi vọng, mọi người tự nhiên từ bỏ. Trong lòng cũng không có gì thất vọng, nhụt chí. Nói cho cùng, chí cao thần tín vật đối với đại viên mãn cũng không có tác dụng mấy.
"Lão đại, lão đại" Bối bối lại gần, nháy mắt với Lâm Lôi:
"Tất cả đều thành công rồi sao? Chúng ta có thể rời khỏi đây được chưa?"
Lâm Lôi mỉm cười:
"Đương nhiên có thể đi"
Lâm Lôi nhìn chín vị Đại viên mãn trước mặt, mỉm cười nói:
"Các vị, việc tranh đoạt Hồng Lăng tinh toản coi như đến đây kết thúc. Ta không muốn ở lại Áo Tạp Luân vị diện nữa. Bây giờ, ta cùng Bối Bối đi trước"
Nhưng đúng lúc này ...
"Ân?" Lâm Lôi quay đầu nhìn.
Một cỗ năng lượng đáng sợ hình thành trên bầu trời hải dương, tức thì thiên địa biến sắc, ầm ầm tiếng sấm. Ngay sau đó, mặt trời trên cao như mất đi sự chói chang. Cỗ năng lượng đáng sợ kia chiếu ra luồng bạch quang chói mắt, sau đó từ từ hình thành một thân ảnh khổng lồ.
Khí tức quen thuộc này ... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Quang Minh chúa tể" đôi mắt Lâm Lôi nheo lại.
"Lâm Lôi" thanh âm ầm ầm như tiếng sấm vang vọng khắp thiên địa, một thân ảnh cao lớn chừng hơn mười thước xuất hiện, bộ dạng do ảo ảnh hóa thành cũng chính là hình dáng của Quang Minh chúa tể, có điều thể tích lớn hơn.
"Chúa tể" Lâm Lôi mỉm cười nhìn Quang Minh chúa tể.
"Xin lỗi Lâm Lôi. Vốn ta đã cam đoan với Quang Minh chúa tể, nói là đã có được Hồng Lăng tinh toản. Việc này xảy ra, ta đương nhiên phải thông tri cho chúa tể một tiếng" Khắc Lai Môn Đình truyền âm nói.
"Ta hiểu" Lâm Lôi minh bạch nỗi khổ của Khắc Môn Lai Đình.
Quang Minh chúa tể từ trên không nhìn xuống, lạnh lùng nhìn Lâm Lôi, mục quan cũng đảo qua tám vị Đại viên mãn và Bối Bối.
Quang Minh chúa tể rất tức giận vì Khắc Môn Lai Đình đã sắp xếp mọi thứ, cho nên phân thân của của Quang Minh chúa tể mới từ Quang Minh thần vị diện bay thẳng vào không gian loạn lưu, trong không gian loạn lưu rộng lớn vô biên, lại bay về hướng Áo Tạp Luân vị diện.
Có điều tứ đại chí cao vị diện, bảy đại thần vị diện thì ở gần nhau. Còn vô số vật chất vị diện lại không gần chút nào, khoảng cách với thần vị diện khá xa.
Dọc đường bay, với tốc độ của Quang Minh chúa tể mà đến lúc này còn chưa đi được một phần mười quãng đường. Cho nên có thể tưởng tượng được xa đến cỡ nào.
Trong lòng Quang Minh chúa tể đang tràn đầy hi vọng, rất sung sướng, bất chấp cực khổ chạy tới. Ai ngờ đâu, chưa đi được nửa đường thì nhận được tin Hồng Lăng tinh toản đã bị Lâm Lôi đoạt mất.
Nếu Khắc Lai Môn Đình ngay từ đầu không đoạt được, coi như cũng chẳng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng Khắc Môn Lai Đình lại lấy được trước, Quang Minh chúa tể vui mừng vô cùng, đã coi Hồng Lăng tinh toản như là vật trong túi mình rồi. Cuồi cùng lại bị người khác đoạt mất, đương nhiên rất tức giận. Hơn nữa còn phải bay trong không gian loạn lưu một quãng đường xa đến như vậy, hắn lại càng phát điên lên.
"Lâm Lôi, ngươi ..." Quang Minh chúa tể như muốn nói.
"Chúa tể" Lâm Lôi cắt ngang lời, nghi hoặc nói"Ở vật chất vị diện này, chỉ bằng ảo ảnh phân thân yếu ớt đó của ngươi mà muốn ngăn ta sao?"
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.