Chương trước
Chương sau
Sắc trời hôn ám.
Đêm nay tông từ tẩy lễ sẽ bắt đầu. Thiên Tế sơn mạch, trong đại hạp cốc Lâm Lôi đang chờ đợi. Lúc đó Lâm Lôi chợt thấy trên bầu trời đang có một gã chiến sĩ mặc khải giáp màu xanh bay lại đây.
"Ai là Lâm Lôi!" Thanh giáp chiến sĩ trực tiếp quát.
Lâm Lôi lập tức đi tới.
"Ta chính là Lâm Lôi." Lâm Lôi cười nói. Thanh giáp chiến sĩ nhìn Lâm Lôi cẩn thận quan sát chốc lát không khỏi nhướng mày quát: "Ngươi đùa cái gì. Tới tham gia tông từ tẩy lễ đều là người chưa đủ trăm tuổi. Ngươi là một trung vị thần, sao có thể? Mau để Lâm Lôi đi ra."
Lâm Lôi dở khóc dở cười, chính mình bị coi là mạo danh thay thế.
"Ta chính là Lâm Lôi, trước đây ta ở vị diện khác, tám mươi năm trước ta mới trở lại Thiên Tế sơn mạch." Lâm Lôi giải thích "Cho nên đến nay ta vẫn chưa từng tham gia tông từ tẩy lễ."
"Sao?" Thanh giáp chiến sĩ có chút nghi hoặc.
Lúc này Ba Lỗ Khắc, Địch Lỵ Á, Bối Bối và những người khác cũng dở khóc dở cười, thanh giáp chiến sĩ cũng không tin thân phận Lâm Lôi, Ba Lỗ Khắc liền phi tới bên cạnh thanh giáp chiến sĩ: "Hắn đúng là Lâm Lôi, hắn không sinh tại Thiên Tế sơn mạch cho nên tới giờ vẫn chưa được tông từ tẩy lễ."
Thanh giáp chiến sĩ nhìn Lâm Lôi một chút, hừ lạnh: "Ta tạm thời tin tưởng ngươi. Bất quá tiểu tử, ngươi phải biết rằng ... tông từ tẩy lễ nếu ngươi đã từng được thì lần này đi vào cũng vô dụng, nếu phát hiện ngươi mạo danh thì ngươi sẽ xui xẻo đó. Được rồi, đi theo ta."
Thanh giáp chiến sĩ liền trực tiếp bay về phía bầu trời.
Lâm Lôi quay đầu lại cáo biệt đám Địch Lỵ Á, Bối Bối rồi lập tức đuổi theo.
Bay lên Long đạo đi theo thanh giáp chiến sĩ không ngừng tiến tới. Bay chỉ chốc lát Lâm Lôi lại theo thanh giáp chiến sĩ rời khỏi long đạo đi tới đỉnh một ngọn núi ngăm đen.
Đỉnh núi đã có mấy người thanh giáp chiến sĩ thủ vệ, một gã Hắc bào nhân đầu trọc cùng với mười mấy thanh niên nam nữ.
"Đại nhân, đã đưa Lâm Lôi tới." thanh giáp chiến sĩ bay tới lập tức cung kính nói.
Hắc bào nhân đầu trọc nhìn Lâm Lôi một cái. Gật đầu rôi lập tức phân phó chiến sĩ: "Được rồi. Ngươi lui xuống đi." Hắc bào nhân nhìn về phía Lâm Lôi: "Lâm Lôi, ngươi đợi ở đây chốc lát, khi những người khác tới rồi cùng đi vào."
"Rõ." Lâm Lôi cũng nhập cùng mười mấy người đang đứng ở đó.
"Mười mấy người này đều chỉ là thánh vực." Lâm Lôi vừa nhìn đã nhận ra, mười mấy người thanh niên nam nữ lại không ngừng nghi hoặc nhìn về phía Lâm Lôi. Bọn họ đều giật mình phát hiện không thể nhìn thấu Lâm Lôi!
"Người này không phải thánh vực?" Mười mấy người đều bắt đầu nghi hoặc.
Vừa sinh không đủ trăm năm, đặc biệt con cháu Thanh Long nhất tộc không trải qua tông từ tẩy lễ rất ít người có thể tự mình đạt tới thần vực.
Lâm Lôi yên lặng chờ đồng thời có thêm vài thanh niên nữa được thanh giáp chiến sĩ dẫn tới.
"Tổng cộng hai mươi tám. Đủ." Hắc bào nhân đầu trọc khẽ gật đầu, lập tức đạm mạc nói "Được rồi, các tiểu tử. Đi theo ta, nhớ kỹ ... không được ta cho phép không thể chạy loạn."
Nói xong rồi Hắc bào nhân đầu trọc dẫn đầu bước vào cửa thông đạo.
Ngoài cửa thông đạo có hình rồng điêu khắc. Cả thông đạo chúc xuống phía dưới trực tiếp thông vào lòng núi, thông đạo rộng chừng sáu thước, bốn thước cao, rất là vuông vức đồng thời trên vách tường còn có rất nhiều phù điêu cổ xưa.
Trên mặt đất còn có một lớp thảm dày.
Lâm Lôi cũng yên lặng đi theo hắc bào nhân đầu trọc.
"Bộ ngươi đã thành thần rồi sao?" Một cô gái tóc xanh đi bên cạnh Lâm Lôi không nhịn được tò mò, nhẹ giọng dò hỏi.
Lâm Lôi quay đầu nhìn thoáng qua, cười cười rồi chỉ gật đầu.
Đôi mắt nàng liền sáng lên, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái: "Ngươi thực là lợi hại, không trải qua tông từ tẩy lễ, chưa đủ trăm tuổi đã thành thần." Ngay cả những người khác tham gia tông từ tẩy lễ lần này hoặc là sùng bái, hoặc là kinh ngạc, hoặc là ghen ghét đều quay sang nhìn Lâm Lôi.
Chưa đủ trăm tuổi?
Chính mình đã hơn trăm tuổi nhưng bất quá ... lúc thành thần ở Ngọc Lan đại lục chính mình tu luyện quả thực chưa đủ trăm năm.
"Im lặng chút." Hắc bào nhân đầu trọc lạnh lùng quát.
Nhất thời vậy hai mươi bảy thánh vực sợ đến không dám lên tiếng. Còn vẻ mặt Lâm Lôi vẫn không thay đổi: "Gã đầu trọc này tính tình thực nóng nảy a." Lâm Lôi tiếp tục đi, chốc lát, đã tới điểm cuối của thông đạo, nơi đó là một đại điện rộng lớn. Trong đại điện cũng có không ít hắc bào nhân.
"Tới?" Một hắc bào nhân trong đó bước lên.
"Tổng cộng hai mươi tám người, đủ." Hắc bào nhân đầu trọc nói "Ngươi ở đây trông bọn họ. Ta đi mời hai vị trưởng lão mở Hóa long trì ra."
"Uh, ngươi biết hai vị trưởng lão ở chỗ nào sao?" Hắc bào nhân kia hỏi.
Hắc bào nhân đầu trọc nghi hoặc nói: "Chẳng lẽ hai vị trưởng lão còn chưa tới?"
"Đến thì đến rồi nhưng hai vị trưởng lão vừa rồi đã tiến vào mật thất, còn nói, không cho phép thì không được tự tiện xông vào." Hắc bào nhân kia cũng khó hiểu nói "Bọn họ vào mật thất cuối cùng trong đông điện."
"Ta đi xem." Hắc bào nhân đầu trọc lập tức đi.
Bên trong lòng núi Đông điện là nơi có những gian mật thất sâu nhất.
Hai gã nam nhân đang đứng sóng vai, trong đó có một gã nam nhân mũi ưng, ánh mắt lại lạnh như độc xà. Còn gã kia rất là tuấn mỹ, tóc dài buộc sau đầu.
Cả hai người đều mặc chiến khải màu xanh có chút hoa văn màu vàng, đồng thời khoác áo bào có vô số hoa văn phức tạp. Trên áo bào mơ hồ có các sắc vầng sáng lưu chuyển.
Lúc đó bọn họ đang tụ tinh hội thần nhìn chằm chằm phù ảnh ở giữa không trung trong mật thất.
"Lợi hại." Nam tử đầu trọc không khỏi than thở một tiếng.
"Một đao này, cả ta và ngươi sợ rằng cũng không dễ dàng ngăn cản như vậy." Nam tử tuấn mỹ cũng than thở.
Lúc này phù ảnh đang chiếu lại cảnh Lâm Lôi đang chiến đấu trên bầu trời Mịch la đảo, vừa rồi hai người này than thở cảnh hồng bào trưởng lão Ba Cách Tiếu gia tộc một đao phách phá hắc thạch lao ngục của Lâm Lôi.
Một hồi đại chiến đó có rất nhiều người trên Mịch la đảo thấy, những cường giả tu luyện thủy nguyên tố pháp tắc tự nhiên sẽ ghi lại trận đấu đó.
Bỏi vì hình ảnh của Lâm Lôi bị rất nhiều cường giả cho rằng là Tứ thần thú gia tộc nên tự nhiên phù ảnh này cũng lưu truyền tới Tứ thần thú gia tộc, có điều hơi chậm.
Lâm Lôi đi tới Thiên Tế sơn mạch đã nhiều năm như vậy phù ảnh này mới lưu truyền tới.
"Nhìn hồng bào trưởng lão này muốn giao thủ cùng tộc nhân của chúng ta." Nam tử tuấn mỹ liền nói.
Chỉ thấy trên phù ảnh một hồng bào trưởng lão vừa nghe Tộc trưởng Bảo Khắc Uy ra lệnh liền bắt đầu rút đao tấn công Lâm Lôi.
Nhìn thấy một đao này cả hai người đều nghẹn thở.
Sau đó bọn họ liền thấy trên phù ảnh Lâm Lôi chỉ đơn thuần dụng đùi phải đá trên thanh đao lập tức khiến hồng bào trưởng lão kia trực tiếp rơi xuống mặt đất. Chỉ chốc lát đoạn phù ảnh đã kết thúc.
"Lợi hại!" Nam tử tuấn mỹ than thở.
Nam tử đầu trọc trong mắt cũng có vẻ khiếp sợ: "Đơn thuần dụng thân thể có thể chống cự toàn lực công kích vật chất của thất tinh ác ma, thân thể mạnh mẽ đến trạng thái như thế ... trong gia tộc chúng ta cũng không nhiều lắm."
"Ít nhất ngươi lẫn ta đều làm không được." Nam tử tuấn mỹ cũng nói.
Thanh Long nhất tộc khi Long hóa thân thể rất mạnh, nhưng mạnh đến trạng thái như thế ... trong Thanh Long nhất tộc cũng không có mấy người. Long hóa thân thể đạt tới trạng thái như thế không chỉ do huyết mạch mà còn cần các phương diện khác.
"Không chỉ thân thể lợi hại, ngươi có nhìn màn hào quang hình cầu màu vàng chung quanh thân thể hắn không? Phàm những ngươi lâm vào trong đó động tác đều chậm lại, dù là hồng bào trưởng lão của Mịch la đảo cũng bị ảnh hưởng." Nam tử đầu trọc nghiêm nét mặt nói.
"Đúng, đó là trọng lực không gian, trọng lực không gian cực kỳ lợi hại." Nam tử tuấn mỹ nghi hoặc nói "Người trong gia tộc chúng ta am hiểu đại địa pháp tắc? Còn đạt tới cảnh giới như thế, không thể tư nghị!"
Xem phù ảnh vừa rồi bọn họ xác định người kia hẳn là người trong gia tộc.
Trên địa ngục, sau khi long hóa thân thể mạnh mẽ như thế chỉ có thể là Thanh Long nhất tộc!
"Người này thực lực rất mạnh." Nam tử đầu trọc cảm thán "Đánh bại thất tinh ác ma mà ngay cả thiên phú thần thông cũng chưa phải thi triển. Nếu thi triển thiên phú thần thông dám chắc càng thêm dễ dàng."
"Uh." Nam tử tuấn mỹ gật đầu "Đúng, thân thể có thể mạnh mẽ như thế điều kiện tiên quyết là huyết mạch phải rất thuần chánh, huyết mạch thuần chánh thì thiên phú thần thông càng thêm lợi hại." Nam tử tuấn mỹ rất rõ uy lực thiên phú thần thông của gia tộc mình.
"Thế nhưng người này chưa bao giờ ta gặp." Nam tử đầu trọc nhìn về phía đối phương "Ngươi đã gặp chưa?"
Nam tử tuấn mỹ nhíu mày nói: "Biến thân như thế ta cũng chưa thấy qua."
"Có thể là một cao thủ của gia tộc ta ở bên ngoài." Nam tử tuấn mỹ nói.
"Hừ, gia tộc nguy nan mà người này cũng không trở lại." Nam tử đầu trọc rất là bất mãn "Thực lực dù có cường thịnh không trở lại cũng có tác dụng gì?"
"Phanh!"
"Phanh!"
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Nam tử đầu trọc đạm mạc nói.
Hắc bào nhân đầu trọc đẩy cửa mật thất ra cung kính nói: "Hai vị trưởng lão, 28 người tham gia tông từ tẩy lễ đã tới."
"Sao. Đi thôi, tới mở Hóa long trì ra." Nam tử tuấn mỹ nói rồi liền cùng nam tử đầu trọc cùng đi ra.
Hai người này chính là thành viên của trưởng lão đoàn trong Thanh Long nhất tộc.
Còn 28 bọn Lâm Lôi đi theo hai gã trưởng lão, bốn gã Hắc bào nhân trong một thông đạo khá hẹp. Hai trưởng lão đi trước còn nói cười: "Gia Duy, rất khó được a, lần này tông từ tẩy lễ còn có một trung vị thần."
"Quả là hay." Nam tử tuấn mỹ gật đầu nói.
"Không trải qua tẩy lễ đã đạt tới trung vị thần, cũng giỏi." Nam tử tuấn mỹ cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua Lâm Lôi, đáng tiếc ... Lâm Lôi lúc đại chiến tại Mịch la đảo là long hóa hình thái.
Giờ đây Lâm Lôi đang trong hình thái loài người hai vị trưởng lão tự nhiên không thể nhận ra, hơn nữa bọn hắn vừa rồi quan sát phù ảnh còn cho rằng đó là một cao thủ của gia tộc ẩn nặc bên ngoài.
Cuối thông đạo cũng là một đại điện trống trải.
Gữa đại điện có một chiếc ao tròn đường kính chừng hai trăm thước, nước trong ao tản ra mùi rất kỳ lạ, bên bờ cũng có vài Hắc bào nhân đang cho rất nhiều thảo diệp xuống đó.
"Cốt cốt" Nước trong ao không ngừng sôi trào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
"Đây là Hóa long trì." Nam tử đầu trọc cất cao giọng nói "Đợi lát nữa ta sẽ cho các ngươi đi vào."
Nói rồi nam tử đầu trọc lật tay lấy ra một viên tinh thạch lớn chừng nắm tay ra, viên tinh thạch đang tỏa ra thanh quang chói mắt, nam tử đầu trọc trực tiếp đưa viên tinh thạch trong tay vào trong Hóa long trì.
"Phốc thông!" Viên tinh thạch vừa rơi vào trong ao.
Quỷ dị - Trong Hóa long trì chợt nổi lên thanh quang chói mắt, rất là chói mắt đồng thời nước trong Hóa long trì điên cuồng sôi trào, bọt nước không ngừng tan vỡ, vô số khí lưu màu xanh trôi bên trên mặt ao giống như một đầu thanh xà đang di động.
"Tốt lắm, các ngươi có thể tiến vào." Nam tử đầu trọc tùy ý nói.
"Ngươi ở đây trông cho ta." Nam tử đầu trọc quay đầu nhìn về phía hắc bào nhân "Đợi tông từ tẩy lễ chấm dứt, ngươi đem Hóa long tinh đưa cho chúng ta."
"Rõ, trưởng lão." Hắc bào nhân đầu trọc khom người đáp.
"Đi thôi." Nam tử đầu trọc cùng nam tử tuấn mỹ liền rời đi. Tông từ tẩy lễ phải qua một thời gian tương đối dài, bọn họ hai vị trưởng lão sẽ không đứng chờ tại đó.
Hắc bào nhân đầu trọc lúc này mới nhìn lên đám hai mươi tám người: "Các ngươi, đi vào đi."
"Hóa long trì?" Lâm Lôi nhìn Hóa long trì trước mắt đang có khí lưu màu xanh vờn quanh còn tản ra thanh quang chói mắt rồi trực tiếp thân thể nhoáng lên tựa như lưu quang lập tức rơi vào Hóa long trì, hai mươi bảy người kia cũng cùng lúc nhảy vào đó.
Hai mươi tám người rơi vào Hóa long trì.
"Hống" Cả Hóa long trì chợt phát ra Long ngâm quỷ dị. tiếng Long ngâm làm rung động tâm linh, đồng thời thanh quang chói mắt bắn ra từ Hóa long trì chợt thu liễm. Vô số khí lưu màu xanh trên mặt ao chợt vây quanh hai mươi tám người.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.