Chương trước
Chương sau
Đám người Lâm Lôi đang ở ngoài Nghi Lan thành, mà ở phương đông cách đó ức lý có một quần núi lửa.
Quần núi lửa chiếm gần ngàn dặm, trong khu vực ngàn dặm này, tất cả đều hiện ra màu đỏ sậm.
"Xuy xuy -" vụ khí màu trắng trong núi bay lên, mùi lưu huỳnh nồng nặc từ xa đã có thể ngửi được, còn có rất nhiều thi thể của người cùng dã thú, xương trắng khắp nơi trên núi, nơi này không có một ngọn cỏ, là hiểm địa nổi danh trên địa ngục ...
Quần núi lửa Tỷ Tư!
Hơn mười nhân ảnh đang phi hành phía trên quần núi lửa Tỷ Tư, xem bộ dáng có vể chật vật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Địa ngục này thực hỗn loạn, muốn có cuộc sống an ổn một chút cũng không được." một người cầm đầu phẫn hận mắng.
"Đại ca, chúng ta hãy nhanh chóng tìm một chỗ đặt chân trước đã." một gã tráng hán phía sau hắn thấp giọng nói: "Tận lực tìm một địa phương bình thường, tối thiểu phải đề cao thực lực mới tính chuyện khác, trong địa ngục này nguy hiểm quá nhiều."
"Ừ." một người cầm đầu gật đầu.
Nhưng lúc này thì ...
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!"
"Oanh!" ...
Quần núi lửa Tỷ Tư đột nhiên có mấy ngàn khối nham thạch mang theo ngọn lửa thêu đốt với tốc độ đáng sợ phóng lên cao, nhất thời hơn mười người hoảng sợ né tránh nhưng mấy ngàn khối nham thạch tự nhiên lại có thể chuyển hướng.
"Phốc xích!"
"Phốc xích!" ...
Nháy mắt, hơn mười cái đầu của thần cấp cường giả đều nát bấy, thần cách tung bay, hồn phách tán, cả đám đều rơi xuống.
Thi thể rơi vào tầng tầng núi lửa.
"Xuy xuy -" quần núi lửa phảng phất như có sinh mệnh, trực tiếp đem không gian giới chỉ, thần cách cùng thần khí nuốt vào.
Quần núi lửa Tỷ Tư lại yên tĩnh như trước, ngoại trừ bên ngoài có thêm một chút thi thể, căn bản không có biến hóa gì khác.
Quần núi lửa Tỷ Tư là hiểm địa nhưng rất nhiều người không đọc qua bộ sách hoặc không có kinh nghiệm thì sao có thể biết? Như Lâm Lôi bọn họ cũng là nhờ mua bộ sách về đía lý mới có thể biết một chút hiểm địa.
Hơn nữa ...
Trong địa ngục còn có rất nhiều hiểm địa đều là vừa đản sanh, nên trong bộ sách đều chưa thể ghi lại.
Nguy cơ khắp nơi, đó là địa ngục!
Một kim chúc sinh mệnh cực nhanh bay về quần núi lửa, cách quần núi lửa chừng mười dặm liền đáp xuống, từ kim chúc sinh mệnh đi ra ba người, chính là Y Ni Qua cùng hai gã thủ hạ.
"Thiếu gia, chúng ta dừng lại ở đây sao? Sao không bay qua quần núi lửa này?" một gã thượng vị thần trong đó nói.
Y Ni Qua lạnh lùng liếc mắt một cái: "Hừ, đi qua quần núi lửa? Quần núi lửa Tỷ Tư là một đại hiểm địa trong địa ngục, ngươi nghĩ đơn giản vậy sao? Đi theo ta." nói rồi Y Ni Qua liền hướng quần núi lửa bay đến.
"Quần núi lửa này rốt cuộc nguy hiểm thế nào?" hai thượng vị thần phía sau thầm nghĩ, bọn họ là thượng vị thần, có thể để bọn họ gọi là hiểm địa đích thực rất ít.
"Không muốn chết thì đừng chạy loạn." Y Ni Qua hừ nhẹ nói: "Ở chỗ này ta không thể bảo vệ các ngươi."
Y Ni Qua mặc dù chỉ hành tẩu trên mặt đất nhưng quãng đường hơn mười dặm chỉ chốc lát cũng đã đi qua, u ni qua mang theo ha gã dưới tay liền đến bên ngoài quần núi lửa. Nhìn quần núi lửa đầy khói trắng bốc lên, không một ngọn cỏ, lại tràn đầy mùi lưu huỳnh, Y Ni Qua không khỏi nuốt nước bọt.
"A Tư Khuê Ân đại nhân, ta là nhị thiếu gia Y Ni Qua của Bối Nhĩ Đức gia tộc ở Lương An phủ, mong A Tư Khuê Ân đại nhân tiếp kiến!" Y Ni Qua cung kính khom người nói.
Nói xong, Y Ni Qua như trước lẳng lặng chờ đối phương hồi âm.
"Bên trong quần núi lửa này có người sao?" hai gã thượng vị thần phía sau Y Ni Qua đều cảm thấy kinh ngạc.
Bọn họ cũng đã nghe qua sự nguy hiểm của quần núi lửa Tỷ Tư nhưng cho đến giờ cũng không nghe nói bên trong còn có người.
"Bối Nhĩ Đức gia tộc?" một đạo âm thanh hùng hậu từ trong quần núi lửa truyền đến, ngay cả núi lửa cũng có chút chấn chiến:
"Tiến vào đi."
Nói, mặt ngoài của núi lửa bỗng mở ra một cái thông đạo.
Y Ni Qua hít sâu một hơi liền hướng thông đạo đi đến. Hai gã thượng vị thần phía sau vẫn còn cảm thấy giật mình.
"Nhanh lên một chút." Y Ni Qua quát khẽ.
"Vâng, thiếu gia." hai người lập tức đi theo Y Ni Qua đi vào thông đạo. Dựa theo qui củ trên địa ngục, trở thành bảy tinh ác ma liền có tư cách khêu chiến Tu la. Chỉ cần đánh bại một vị Tu la là có thể kế thừa vị trí Tu la đó. Mà Tu la có thể chết trận hoặc thoái vị ... lần lượt khiêu chiến, tranh đấu làm cho địa ngục có rất nhiều cường giả lánh đời.
Những cường giả lánh đời này hoặc từng là Tu la, hoặc là bảy tinh ác ma, hoặc là những cường giả có thực lực mạnh nhưng không có tâm tranh Tu la vị.
Nhưng không thể nghi ngờ, thực lực bọn họ đều cực kì đáng sợ.
Người bình thường trong địa ngục cản bản không biết đến sự tồn tại của họ, nhưng một ít gia tộc cổ lão lại biết có một số cường giả lánh đời không thể chọc đến.
Hai kẻ dưới tay này cũng hiểu được: "Phỏng chừng trong quần núi lửa này cũng có một vị tuyệt thế cường giả ẩn tàng."
Trong thông đạo hôn ám, ba người không ngừng đi vào sâu bên trong.
Đột nhiên ...
"Xuy xuy ..." tường đá bên cạnh thông đạo hóa thành vô số đá vụn, đột nhiên bắn ra.
"A!"
"A!"
Hai gã thượng vị thần trực tiếp bị vô số đá vụn bắn thành tổ ong, ngay cả thần cách cũng bị bắn trúng mấy lần, hồn phi phách tán tại chỗ.
Nhưng sắc mặt Y Ni Qua vẫn không chút thay đổi, thầm nghĩ: "Không ngờ bao nhiêu năm qua đầu sủng vật của A Tư Khuê Ân đại nhân này vẫn còn như cha nói. Hừ, hai tên này làm thức ăn cho sủng vật của A Tư Khuê Ân đại nhân vậy."
Chốc lát ...
Y Ni Qua liền đi đến cuối thông đạo, dọc theo đường chảy của nham tương, Y Ni Qua liền dễ dàng đi đến hạch tâm của quần núi lửa. Hạch tâm này là một huyệt động rất rộng, mà ở giữa lại có một hồ nham thạch nóng cháy màu vàng.
"Không ngờ dưới đất còn có thứ quỉ bí như vậy." sắc mặt Y Ni Qua biến đổi.
"Cốt cốt." nham tương màu vàng không ngừng quay cuồng.
Cơ trên mặt Y Ni Qua cơ quắp hai lần, sau đó lập tức dọc theo đường đi rời khỏi nơi này. Đi đến một đại điện hào hoa rộng rãi, ở nơi sâu nhất trong đại điện đang bao phủ một bóng người mặt đồ đen đang ngồi, trong ngực còn ôm một con mèo với bộ lông màu vàng.
Y Ni Qua lúc này khom người nói: "Y Ni Qua & Bối Nhĩ Đức bái kiến A Tư Khuê Ân đại nhân, cũng thay cha ta hướng A Tư Khuê Ân đại nhân vấn an."
"Ừ." bóng người lạnh nhạt nói: "Y Ni Qua, ta đã nghe cha ngươi nói qua ngươi, lần này đến đây có việc gì?"
Trên mặt Y Ni Qua lộ ra vẻ tươi cười nói: "A Tư Khuê Ân đại nhân, thực ra ta gần đây tốn rất nhiều thời gian, dẫn hơn trăm thượng vị thần chuẩn bị làm một đại sự. Bất quá cuối cùng hao phí rất nhiều tiền tài, đã chết rất nhiều thủ hạ nhưng lại thất bại."
"Có gì thì trực tiếp nói đi." bóng người bất mãn hừ lạnh.
Y Ni Qua liền nói: "Vâng, ta trực tiếp nói. Một thời gian trước, Bác Y gia tộc bị tiêu diệt, bất quá hai lão người hầu của họ lại đem tài phú vô số năm chạy đi. Ta một mực giám sát họ, thậm chí từ Bích Phù đại lục truy đến đây, rốt cuộc ta đã phát hiện bọn họ."
"Bác Y gia tộc?"
Hắc bào nhân rốt cuộc cũng kinh động: "Ngươi nói là Bác Y gia tộc nổi danh cùng Bối Nhĩ Đức gia tộc các ngươi sao?"
"Đúng vậy." Y Ni Qua gật đầu.
Hắc bào nhân phát ra vài tiếng cười âm lãnh: "Ha ha, Y Ni Qua, tài phú của Bác Y gia tộc la một con số kinh người, chuyện tốt như thế ngươi lại đến tìm ta? Sao ngươi không trở về Bối Nhĩ Đức gia tộc các ngươi? Ta không thể không nghi ngờ dụng tâm của ngươi."
Y Ni Qua liền nói: "A Tư Khuê Ân đại nhân, không tìm người trong gia tộc ta là có hai nguyên nhân lớn."
"Một, ta bây giờ muốn tìm cao thủ trong gia tộc thì tối thiểu phải chạy về lương an phủ ở Bích Phù đại lục, khoảng cách như vậy quá xa xôi, khó tránh sẽ xuất hiện chuyện gì làm mất tung tích đối phương." Y Ni Qua lại nói: "Về nguyên nhân thứ hai, nói ra cũng không sợ A Tư Khuê Ân đại nhân cười."
Y Ni Qua tự giễu cười: "A Tư Khuê Ân đại nhân, ngươi cũng biết, ca ta là trưởng tư của gia tộc, hắn sẽ kế thừa vị trí gia chủ của gia tộc. Về phần ta, tương lai sợ rằng sẽ bị an bài đến một địa phương xa xôi nào đó, quyền lực phỏng chừng còn xa xa không bằng bây giờ."
Hắc bào nhân âm hiểm cười hai tiếng: "Tiểu tử ngươi cũng coi như thông minh. Được rồi, đem chuyện Bác Y gia tộc nói một chút, nếu ta có thể được số tài phú này tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi."
Mặc dù thực lực mạnh mẽ, nhưng tài phú của một gia tộc lớn vẫn làm hắn đỏ mắt như thường.
"Ách, này ..." Y Ni Qua trầm ngâm.
Hắc bào nhân xùy cười nói: "Tiểu tử ngươi nghĩ gì, ngươi nghĩ ta còn không rõ sao? Cũng tốt, ngươi ta hãy định khế ước chí cao thần, tài phú của Bác Y gia tộc này, nếu ta xong liền đưa ngươi một thành, thế nào?"
Lực lượng khế ước rất đáng sợ.
Như khế ước của người cùng ma thú, khế ước ngang hàng ... Như kim chúc sinh mệnh, sở dĩ bị người khống chế cũng là do khế ước.
Tới chí cao thần khế ước, đó chính là một loại khế ước cực kì nghiêm trọng.
"Vâng." Y Ni Qua nhất thời mừng rỡ, một thành tài phú a!
Nếu hắn đem tin tức này nói cho gia tộc, mặc dù nói gia tộc sẽ trọng thưởng hắn nhưng có thể thưởng bao nhiêu? Đây chính là tài phú của Bác Y gia tộc, gia tộc mình nếu thưởng một phần vạn cũng đã rất tốt rồi, như thế nào có thể có một thành?
Y Ni Qua liền cùng hắc bào nhân lập chí cao thần khế ước.
"Xuy xuy ..."
Hai đạo ánh sáng màu đen bay vào mi tâm Y Ni Qua cùng hắc bào nhân, mạnh mẽ tiến vào thần cách linh hồn.
Như thế, Y Ni Qua mới hoàn toàn yên tâm, lúc này cười nói: "A Tư Khuê Ân đại nhân, đối phương lúc này bề ngoài an bày hai lão người hầu thuê một đám ác ma xuất phát, mà một lão người hầu trong đó đã chết, chỉ còn lại một."
"Tài phú trên người lão người hầu đó sao?" hắc bào nhân nói.
Y Ni Qua lại nói: "Không nhất định, A Tư Khuê Ân đại nhân, trong đám ác ma được thuê ta thấy có một người, người nọ rất có thể là người của Bác Y gia tộc. Ta hoài nghi ... tài phú có thể nằm trên người hắn."
"Hỗn trong đám ác ma?" hắc bào nhân có chút gật đầu.
"A Tư Khuê Ân đại nhân xin yên tâm, đến lúc đó ta đi theo đại nhân sẽ chỉ ra người nọ." Y Ni Qua liền nói.
Hắc bào nhân lạnh nhạt nói: "Cứ như vậy, hết thảy do Y Ni Qua ngươi an bày, sau đó thông tri cho ta là được." Y Ni Qua liền cung kính rời đi.
Đợi đến khi Y Ni Qua rời đi, hắc bào nhân mới đứng lên, khuôn mặt tái nhợt lộ ra. Khóe miệng A Tư Khuê Ân mỉm cười: "Đã lập chí cao thần khế ước, tiểu tử này cũng không dám gạt ta, cũng đáng để đi xem."
A Tư Khuê Ân cũng lo lắng Y Ni Qua thầm giở trò nhưng lúc này cũng không cần quan tâm nữa.
"Phổ Tư La, chúng ta chuẩn bị đi ra ngoài đi." A Tư Khuê Ân sờ sờ con mèo trong lòng ngực.
"Meo ..." con mèo nhỏ kêu lên một tiếng.
Đám ác ma đang ở ngoài thành chờ đợi.
"Tiểu tử đó tu luyện thực khắc khổ, luôn tu luyện."
"Phỏng chừng do liên tiếp gặp phải nguy hiểm nên sợ chết thôi."
Ba huynh đệ Ai Đức Hoa Tư thấp giọng cười nói, đồng thời liếc nhìn Lâm Lôi ở xa xa đang lần lượt thí nghiệm kiếm pháp. Lâm Lôi đã thí nghiệm kiếm pháp suốt mười tám ngày, Lâm Lôi lần lượt thí nghiệm, đồng thời không ngừng tu bổ sự khác biệt giữa suy nghĩ và thực tế. Thực nghiệm cùng suy nghĩ luôn có chút lệch nhau.
Lâm Lôi lại một lần nữa huy vũ Tử huyết nhuyễn kiếm trong tay, Tử huyết nhuyễn kiếm bổ ra, bóng kiếm mơ hồ, phảng phất nhanh đến cực điểm nhưng cũng phảng phất lại chậm đến tận cùng, loại ảo giác thời gian này cực kì quỉ dị, một kiếm xẹt qua không gian đều sinh ra ba động sắc bén.
"Xuy xuy ..." đại địa vỡ ra.
Đây như là do không gian ba động mà sinh ra.
"Được rồi." hai mắt Lâm Lôi sáng ngời, với thí nghiệm này, Lâm Lôi cũng chỉ sử dụng một thành thực lực, nhưng uy lực cũng là kinh người.
Trên mặt Lâm Lôi lộ ra vẻ tươi cười: "Đã không sai biệt lắm, một chiêu mê ảnh này rốt cuộc cũng đã hoàn thiện đại thành! Nếu toàn lực thi triển, đặc biệt lại phối hợp với lực lượng, tốc độ mạnh mẽ của trạng thái long hóa, uy lực so với lúc này cũng có thể tăng đến mấy chục lần!"
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.