Áo Bố Lai Ân đế quốc, trong hoàng cung.
Gã thiếu niên tuấn mỹ A Đức Kim Tư, lúc này nụ cười đã mất lạnh lùng nhìn về phía đông bắc hừ lạnh một tiếng: "Bối Lỗ Đặc đích xác là thượng vị thần nhưng hắn quá càn rỡ."
"A Đức Kim Tư đại nhân." Ngân phát lão giả phía sau A Đức Kim Tư cung kính nói "Bối Lỗ Đặc càn rỡ cũng là có chỗ dựa."
"Chỗ dựa sau lưng là có chủ thần." Hai hàng lông mày của A Đức Kim Tư chau lại, ánh mắt như đao.
Nhưng A Đức Kim Tư cũng hiểu, thượng vị thần mặc dù đã thông hiểu pháp tắc, nhưng trước mặt chủ thần ... chỉ cần một ý niệm trong đầu của chủ thần đã đủ để giết chết thượng vị thần. Chủ thần đó là cao cao tại thượng tôn sùng vô cùng, chỉ có thể ngưỡng thị.
"Nếu. Nếu ta có thể ..." Đáy lòng A Đức Kim Tư cũng khát khao.
Hắn tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, cũng nghe nói trong Chúng thần mộ địa có bảo vật. Cho dù cao quý như hắn đối với bảo vật trong tầng 18 của Chúng thần mộ địa cũng là cực độ khát vọng, nhưng A Đức Kim Tư rõ ...
Chúng thần mộ địa là trò chơi do chủ thần tạo ra.
Hắn muốn đi vào chúng thần mộ địa, phải tôn sùng quy tắc do chủ thần chế định. Vi phản quy tắc ... chính là vi nghịch ý chí chủ thần. Vi nghịch ý chí chủ thần, kết quả căn bản không cần nhiều lời.
"Bá Nạp Tư. Ngươi điều tra rõ rồi chứ?" A Đức Kim Tư lãnh thanh hỏi.
Ngân phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-long/1428499/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.