Chương trước
Chương sau
Phi hành tại giữa không trung. Lâm Lôi trực tiếp triển khai thần thức bắt đầu cẩn thận tìm tòi.
"Đông nam phương hướng." Lâm Lôi rất nhanh phát hiện một thánh vực cường giả gần bọn họ nhất" Thánh vực cường giả này khí tức rất đặc biệt, bộ dáng cũng đặc dị, không phải loài người."
"Trước hết tìm hắn." Ánh mắt Đức Tư Lê xẹt qua một tia lãnh lệ "Hừ. Vị vị diện thánh vực này chắc đến chín phần là nghe lệnh của thần cấp cường giả đằng sau lưng, hắn nếu không ra tay chém giết tại đây có lẽ đã không thể bình yên ở tại La Áo đế quốc."
Lâm Lôi cũng thong thả gật đầu.
Nếu không phải thủ hạ của thần cấp cường giả kia có lẽ đã sớm chạy đi rồi sao còn dám ở tại La Áo đế quốc?
Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người lúc này cực nhanh bay về phía dị vị diện thánh vực cường giả kia.
Một nam tử trên đầu có lớp da cá sấu thư thích đang nằm ở ghế trên, bên cạnh hắn là vài nữ tử mỹ mạo đang cung kính dâng lên từng loại thủy quả. Tinh sấu nam tử khóe miệng luôn có vẻ mỉm cười nhưng những nữ nhân bên cạnh đều đang không ngừng lơ lắng.
Các nàng đều biết, chủ nhân mình tính tình rất quái dị. Đừng thấy bây giờ đang cười vui vẻ, nhưng có đôi khi giận dữ lên lại lấy roi không ngừng đánh các nàng.
"Cuộc sống này thực là thoải mái a." Tinh sấu nam tử thở dài một tiếng.
Hắn đi vào Ngọc Lan đại lục đã suốt bốn năm, cuộc sống tại Ngọc Lan đại lục so với tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam tốt hơn một ngàn vạn lần, tại nơi đó, hắn chỉ là nhân vật đứng hàng dưới cùng nhưng tại Ngọc Lan đại lục hắn vẫn có thể dễ dàng nắm trong tay sinh tử của người khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ta tới chậm chút, đã có không ít đứa đã đến đây từ sáu năm trước ồi." Đáy lòng gã vẫn có chút bất mãn.
Ma thú sơn mạch, ở chỗ sâu trong Vân Vụ cốc nơi đó chính là điểm yếu không gian, bình thường hạ vị thần cũng đủ để xé rách không gian đi vào Ngọc Lan đại lục, cho dù là thánh vực cường giả chỉ cần mười tám thánh vực cường giả liên thủ, cũng có thể xé rách không gian tiến tới Ngọc Lan đại lục.
"Uh, ngươi đi tới đây." Ánh mắt tên nam tử quét về phía đám nữ nhân đứng bên cạnh.
Một người nhất thời cung kính quỳ xuống, dâng thủy quả lên, lúc đó tên nam tử mới hài lòng cầm lấy quả kia thoải mái cắn một ngụm trong lòng cũng thầm nghĩ: "Bố Long ta cũng có thể hưởng thụ đến bực này. Tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam thủy quả chỉ thần cấp cường giả mới có thể hưởng thụ a."
Có so sánh mới biết được hạnh phúc.
Từng có mất đi, mới biết được trân quý!
Bố Long năm đó tại vật chất vị diện của hắn cũng từng là một đại nhân vật nhưng đối với quyền lực không quá để ý.
Tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam chịu mọi khó khăn rồi hắn mới biết cách hưởng thụ quyền lực.
"Ân?" Trong mắt Bố Long đột nhiên xuất hiện thêm hai người khiến Bố Long sợ tới mức giật bắn mình lên, hắn chính là thánh vực cực hạn cường giả thế mà hai cường giả kia đã tới giữa đại sảnh ánh mắt hắn mới phát hiện - Bố Long liền đứng dậy.
"Hai vị đại nhân, các ngươi là?" Thái độ của Bố Long vô cùng lễ phép.
Bố Long có cảm giác dường như lại về tới Qua Ba Đạt vị diện ngục giam lúc đối mặt với các thần cấp cường giả nên hắn mới khiêm cung như vậy. Giờ đây đứng ở trước mặt Bố Long chính là Lâm Lôi và Đức Tư Lê hai người.
"Sao chủ nhân hắn?" Cả đám nữ nhân cũng chấn động thực lực gã chủ nhân các nàng đều đã từng chứng kiến.
"Để các nàng đi ra ngoài đi." Đức Tư Lê mở miệng nói.
Bố Long lập tức thúc giục đám nữ nhân nhanh rời đi. Đám nữ nhân cũng thảm thắc cẩn thận rời đi, lúc cuối còn hoảng sợ trộm nhìn thoáng qua Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người.
Là nhân vật gì lại có thể khiến chủ nhân các nàng hoảng sợ như thế?
"Chúng ta là người của Ngọc Lan đại lục vị diện." Lâm Lôi mở miệng nói.
Bố Long rùng mình.
Nhưng chỉ trong nháy mắt Bố Long đã hiểu ý tứ của nam nhân mặc trường bào xanh trước mặt, hiển nhiên đối phương đã nhận ra thân phận hắn.
"Ngươi cũng nên hiểu ý tứ của chúng ta khi tới đây chứ?" Lâm Lôi và Đức Tư Lê vẻ mặt lạnh như băng.
Bố Long trong lòng run lên. Chẳng lẽ là?
Bố Long cố gắng tạo ra vẻ tươi cười: "Chẳng biết hai vị đại nhân ..."
"Hừ." Lâm Lôi hừ lạnh một tiếng "La Áo đế quốc trong khoảng thời gian này đã xảy ra sự tình gì, đừng nói với ta rằng ngươi không biết. Nói. Mọt triêu người chết đi rốt cuộc có phải là do một thần cấp cường giả ở phía sau làm hết thảy?"
Bố Long trong lòng máy động, hắn muốn nói nhưng không dám nói. Hắn rất rõ sự đáng sợ của thần cấp cường giả còn ẩn mặt kia.
"Hai vị đại nhân, ta chỉ là một thánh vực, như thế nào ..."
"Ba!"
Một chưởng hung hăng vỗ trên mặt Bố Long, Bố Long tựa như một bao cát bay ra ngoài, máu tươi cuồng phún, răng cũng rụng vài chiếc, thân thể hắn xoay vài vòng trong không trung rồi mới rơi xuống mặt đất.
"Thực nhanh." Đáy lòng Bố Long chợt im lặng, hắn căn bản không thấy đối phương ra tay thế nào.
Lâm Lôi nhìn Bố Long lạnh nhạt nói: "Bây giờ ngươi không nói, bây giờ sẽ chết, nếu ngươi nói ... ta nghĩ vị thần cấp cường giả kia cũng không nhất định sẽ giết ngươi."
"Hai vị đại nhân, ta nói, ta nói." Bố Long ở trước mặt Lâm Lôi, Đức Tư Lê không dám chần chừ lập tức lên tiếng" việc đồ lục số lượng lớn nhân loại rồi sưu tập linh hồn bọn họ chính là do Ba Mông Đặc đại nhân một tay an bài."
"Ba Mông Đặc?" Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người nhìn nhau.
Lại một danh tính lạ.
Còn là một thần cấp cường giả!
Đức Tư Lê lãnh đạm nói: "Ba Mông Đặc, ta nghĩ Ba Mông Đặc sẽ không tự mình giết nhân loại chứ?"
Bố Long thoáng chần chờ một chút, nhưng vừa nghe Lâm Lôi hừ lạnh liền vội nói: "Ba Mông Đặc đại nhân tự nhiên sẽ không tự mình động thủ, hắn lệnh cho rất nhiều thánh vực cường giả làm việc đó." Bố Long bây giờ cũng ngầm hiểu, có lẽ những người trước mặt này đang tìm đến Ba Mông Đặc phiền toái.
"Rất nhiều thánh vực có lẽ có cả phần ngươi nữa?" Đức Tư Lê cười nói.
"Không, không có. Không có ta." Bố Long liền nói. Bố Long tối sợ hãi đối phương giận dữ sẽ giết chết hắn, giờ phút này hắn sao dám thừa nhận?
Lâm Lôi cười lạnh một tiếng kỳ thực khi hỏi vấn đề này cũng là vô nghĩa, dù sao bọn họ cũng không có ở hiện trường.
"Hảo. Ta hỏi ngươi, Ba Mông Đặc hắn ở nơi nào?" Lâm Lôi hỏi.
Bố Long mờ mịt lắc đầu.
"Sao?" Lâm Lôi sắc mặt biến đổi, lạnh lẽo nhìn hắn "Xem ra ngươi còn rất trung thành với Ba Mông Đặc kia a."
Bố Long sắc mặt đại biến, liền nói: "Ta quả thực không biết, hai vị đại nhân ta chỉ nói thực thôi. Ta chỉ là biết một điểm là Ba Mông Đặc đại nhân bình thường không ở Ngọc Lan đại lục mà là ở trong khôn cùng hải vực."
Lâm Lôi, Đức Tư Lê hai người nhìn nhau đều cảm thấy sự tình có chút khó giải quyết.
Tại hải vực?
Mặc dù sau khi Lâm Lôi hấp thu hai ngàn vạn linh hồn tinh hoa thần thức rất mạnh, nhưng thần thức của hắn cũng chỉ bao trùm ngàn dặm tối đa, trên Ngọc Lan đại lục phạm vi này còn coi như lớn nhưng tại khôn cùng hải vực đâu xem là gì, hơn nữa còn có dưới lòng biển, điều đó càng khó nói.
"Bình thường các ngươi liên lạc như thế nào?" Đức Tư Lê nói.
"Chúng ta không liên ..." Bố Long liền nói.
"Đừng nói bậy." Thanh âm Lâm Lôi lạnh lùng vang lên "Ngươi có thể ở tại La Áo đế quốc, nhất định phải có một chút quan hệ cùng Ba Mông Đặc. Nếu còn che giấu chúng ta ngươi cũng biết kết quả rồi chứ." Lâm Lôi đã rất tức giận, hắn nhận ra vừa rồi Bố Long có lúc không phải lời nói thực.
Bố Long giật mình vội thành thực trả lời: "Hai vị đại nhân, Ba Mông Đặc đại nhân hắn phi thường cẩn thận. Bình thường hắn đều tự thần thức truyền âm cho chúng ta, khi lệnh cho chúng ta làm việc hắn cũng từng hứa hẹn đến khi linh hồn tinh hoa luyện thành cũng sẽ có phần cho chúng ta."
Linh hồn tinh hoa?
"Ba Mông Đặc, hắn có thể luyện hóa linh hồn?" Lâm Lôi hỏi tới.
Hạ vị thần tu luyện tử vong quy tắc nên rất ít mới đúng.
"Ba Mông Đặc đại nhân không thể luyện hóa linh hồn." Bố Long khẳng định trả lời "Điều đó chúng ta cũng biết, chúng ta nghe nói rằng trong các hạ vị thần cũng chỉ có Đại vu sư mới có thể luyện hóa linh hồn, nhưng nghe nói Đại vu sư ba năm trước đây đã chết." Bố Long cũng ở trong Qua Ba Đạt vị diện ngục giam rất lâu nên biết không ít tin tức.
Lâm Lôi đáy lòng nhất thời hiểu được, Đại vu sư chính là tên bị chính mình giết.
"Hắn không thể luyện hóa sao lại sưu tập linh hồn?" Đức Tư Lê hỏi tiếp.
"Việc này ta cũng không biết." Bố Long trả lời.
"Ba Mông Đặc kia bao lâu mới cùng các ngươi liên lạc?" Lâm Lôi lãnh thanh tra.
Bố Long liền nói: "Bình thường bốn năm ngày sẽ liên lạc một lần ..." Câu sau hắn không dám nói, bởi vì qua bốn năm ngày Ba Mông Đặc sẽ đến lấy linh hồn thủy tinh cầu mà bọn hắn đã chứa đầy linh hồn đồng thời đem tới những thủy tinh cầu rỗng đưa cho bọn họ.
"Thực lực cuả Ba Mông Đặc so với Đại vu sư thế nào?" Lâm Lôi hỏi.
Bố Long cười khổ nói: "Bọn họ đều là thần cấp cường giả. Đối với chúng ta mà nói, đều là cao cao tại thượng, ta không dám xác định nhưng nghe nói, Ba Mông Đặc đại nhân thực lực lợi hại hơn một chút."
Ánh mắt Lâm Lôi và Đức Tư Lê trao đổi lẫn nhau.
"Tốt lắm." Lâm Lôi quay về Bố Long mở miệng nói "Ngươi nhớ kỹ, lần sau Ba Mông Đặc tới tìm ngươi, ngươi hãy nói cho hắn, để hắn tới Long huyết tòa thành tìm ta. Nói vậy ... hắn cũng có thể đoán được là ai muốn tìm hắn." Lâm Lôi cũng không ẩn giấu thân phận.
Dù sao ...
Thần vực cường giả đều biết, hôm nay Ngọc Lan đại lục thần cấp cường giả nhân loại cũng chỉ còn Lâm Lôi, Đức Tư Lê mà thôi, không nói người ta cũng biết.
"Được, ta nhất định nhớ kỹ." Bố Long cúi đầu cung kính nói.
Nhưng đến khi hắn ngẩng đầu, trên đại sảnh đã không còn bóng dáng Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Bố Long lúc này mới thở ra một hơi: "Mạng nhỏ, cuối cùng bảo vệ."
Ba Mông Đặc ở tại khôn cùng hải vực rất khó tìm nên Lâm Lôi và Đức Tư Lê chỉ có thể tạm thời lựa chọn trở về. Trên đường về hai người đối với vấn đề đối phó Ba Mông Đặc như thế nào mà đau đầu.
"Lâm Lôi, ngươi nói giết chết hắn sao?" Đức Tư Lê nhìn Lâm Lôi "Đầu tiên, thực lực của Ba Mông Đặc kia so với Đại vu sư mạnh hơn, không phải vừa bước vào thần vực hạ vị thần như chúng ta có thể so sánh cùng, hai chúng ta cùng đối phó hắn xác suất thành công không cao."
Lâm Lôi tiếp tục lắng nghe.
Đức Tư Lê nghiêm túc nói: "Đó là vấn đề thứ nhất, tiếp đó, cho dù chúng ta có thể giết Ba Mông Đặc ta nghĩ chúng ta có lẽ cũng trọng thương, hơn nữa trên Ngọc Lan đại lục rốt cuộc còn có bao nhiêu thần cấp cường giả. Chúng ta cũng không biết, nếu giết chết Ba Mông Đặc còn tốt chứ nếu bị Ba Mông Đặc giết chết vậy ... Ngọc Lan đại lục, sẽ không còn ai chấn nhiếp đám dị vị diện thần cấp cường giả."
Lâm Lôi gật đầu.
Đây quả là một vấn đề lớn.
Kỳ thực Ngọc Lan đại lục còn có Bối Lỗ Đặc, nhưng hắn là ma thú thần cấp cường giả! Trong mắt ma thú thì nhân loại cùng các loại khác cũng giống nhau, như lúc trước Đế Lâm dung túng ma thú bạo động, Hủy diệt ngày đã giết chết bao nhiêu nhân loại đây?
Càng huống chi ...
Bối lỗ đặc cũng nói yêu cầu của hắn chỉ là - Không cho phép tới Bắc vực mười tám công quốc và Hắc ám chi sâm phá hư chứ không nói, không cho phép dị vị diện cường giả đồ lục loài người.
"Quan trọng nhất là thực lực của chúng ta còn không đủ, thần cấp cường giả quá ít." Đức Tư Lê nhíu mày nói "Không đến thời khắc cuối cùng thì không nên cùng Ba Mông Đặc liều mạng." Mặc dù kết luận này có điểm khó có thể nhận, nhưng đối phương thực lực quá mạnh mẽ.
Nếu không giết được đối phương mà chính mình bị chết thì toàn bộ loài người trên Ngọc Lan đại lục sẽ thế nào?
"Cho dù không giết được hắn, cũng phải khiến hắn rời khỏi Ngọc Lan đại lục, đòi lại tất cả linh hồn tinh hoa, nếu không ... ta muốn thử xem có đúng là không thể giết được hắn." Lâm Lôi không nghĩ Đức Tư Lê hôm nay mạnh hơn nhiều so với ba năm trước.
Đức Tư Lê nhìn Lâm Lôi đang định nói gì.
Đột nhiên - Lâm Lôi và Đức Tư Lê hai người đều nhìn tới phương bắc.
"Lại có người thành thần sao?" Trong mắt Lâm Lôi và Đức Tư Lê đều có chút khiếp sợ, thiên địa pháp tắc một khi phủ xuống Ngọc Lan đại lục vị diện, cho dù khoảng cách cực xa cũng tạo thành một ít ba động. Nhưng chỉ cần một tia ba động mỏng manh Lâm Lôi bọn họ tự nhiên đã có thể phát hiện ra.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.