Chương trước
Chương sau
Trán lão già khô gầy lúc đầu tràn đầy nếp nhăn giờ càng sâu hơn.
"Vũ Thần Pháp Ân, còn có Lâm Lôi?" Ánh sáng lục giữa hai mắt lão già trở nên mơ hồ, hiển nhiên là đang suy nghĩ cái gì đó.
Chín người áo trắng đều là hắn mang từ Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam đến, thực lực đều là Thánh vực cực hạn, nếu như không có Lâm Lôi hỗ trợ, chỉ một mình Pháp Ân muốn giết chết một người áo trắng, đúng là phải đem toàn lực ra mới được.
Cường giả Linh hồn càng mạnh, khống chế càng phức tạp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Bối Lỗ Đặc Đại nhân hủy diệt một tên áo trắng thì thôi, hắn không dám bất mãn chút nào. Nhưng hai người Lâm Lôi, Pháp Ân cũng giết hai thủ hạ quan trọng thì sao hắn không bất mãn cho được.
"Hừ nếu không phải bây giờ ta có chuyện đại sự, nhất định sẽ trực tiếp ra tay khống chế hai tiểu tử nhà ngươi, cho các ngươi chịu sự khống chế ngàn vạn năm của ta" Lão già phát ra âm thanh khàn khàn, hai mắt léo hàn quang: "Đã như vậy"
"Da Lỗ, đến chỗ ta nhanh nào" Lão già trực tiếp truyền thanh âm vào trong dầu Da Lỗ.
"Vâng, Đại Vu Sư"
Da Lỗ hôm nay đang ở một chi nhánh của Đạo Sâm thương hội, ở trong một hang cốc lớn phía Tây Nam Bối Lỗ Đặc. Chủ yếu là do ở đây rất gần Ngọc Lan đế quốc, Áo Bố Lai Ân đế quốc và Ba Lỗ Khắc đế quốc, ba đế quốc vận chuyển đến hang động cũng rất nhanh.
Về phần.
Đúng là ở trong mật thất tận cùng hang động.
Không lâu sau, Da Lỗ đã đi vào trong mật thất âm u.
"Đại vu sư" Da Lỗ cung kính quỳ gối xuống trước mặt Đại vu sư, trước mặt Đại vu sư Da Lỗ tuyệt đối trung thành.
Đại vu sư lạnh nhạt gật đầu, lật tay, nhất thời có một cái bình trong suốt to như ngón tay cái bay ra, bên trong bình có chứa một ít chất lỏng. Chiếc bình này trực tiếp bay đến trước người Da Lỗ, Da Lỗ liền cung kính nhận lấy.
"Da Lỗ, ngươi cho chất lỏng trong bình này vào một bình rượu ngon, sau đó ngươi mang bình rượu này đến mới Lâm Lôi uống. Nhớ rằng không tiếc hậu quả, ngươi đều phải để hắn uống" Đại vu sư lạnh nhạt hạ lệnh.
"Vângm Đại vu sư" Da Lỗ không có chút chần chờ đáp.
Đại vu sư bị vây trong bóng tối hờ hững gật đầu: "Tốt lắm, ngươi xuất phát luôn đi"
Nhìn Da Lỗ rời khỏi, Đại vu sư âm thầm nói: "Sau khi uống Hồn Ti độc dịch này, chắc chắn Lâm Lôi sẽ phải chết. Đáng tiếc là thân nhân, bạn bè của Lâm Lôi khẳng định sẽ không buông tha cho tên hung thủ Da Lỗ. Da Lỗ chết rồi thì ta lại phải tìm một người khống chế Đạo Sâm thương hội vậy"
Bầu trời âm u, song Da Lỗ đang ngồi ở trên Thanh Phong điêu nhanh chóng bay về phía Long huyết tòa thành, phía sau hắn còn có hai tên hộ vệ cưỡi Ma thú biết bay, hai tên hộ vệ đều cảm thấy nghi hoặc.
"Sao hội trưởng lại gấp như vậy? Bây giờ là đêm tối mà"
"Ai biết được, mấy năm gần đây, Hội trưởng không hề đùa giỡn như quá khứ, trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều"
Hai tên hộ vệ nhỏ giọng nói chuyện với nhau ở phía sau. Nhưng mặt Da Lỗ rất lạnh lùng, mặt không đổi sắc nhìn về phía Đông Bắc.
Buổi chiều ngày thứ hai.
Đoàn người Da Lỗ rốt cuộc cũng chạy đến Long huyết tòa thành, Ma thú biết bay hạ xuống.
"Đến" Da Lỗ nhìn vào Long huyết tòa thành trong mắt xẹt qua tia lạnh lùng không có cảm tình.
Bên trong Long huyết tòa thành.
Đám người Cát Tỳ, Ốc Đốn trong Long huyết tòa thành đề cảm thấy phiền toái bất an. Bởi vì Lâm Lôi trở về đã nói rõ ràng về sự kiện thành phố chết cho bọn họ, hung thủ tạo ra thành phố chết chính là tên áo trắng.
Nhưng người áo trắng lại bị thần cấp cường giả khống chế.
Thần cấp cường giả.
Chỉ bốn chữ này đã khiến bọn Cái Tỳ, Ốc Đốn cảm thấy áp lực.
Ăn xong bữa tối, Đám người Lâm Lôi, Ốc Đốn ngồi ở hậu hoa viên bàn bạc.
"Đừng có lo lắng, Cáp Lý đã nói. Tên thần cấp cường giả đó bây giờ còn không có thời gian lo chuyện này" Lâm Lôi thấy những người khác dường như rất lo lắng liền cười khuyên: "Đợi vị thần cấp cường giả đó xong chuyện, thì chắc là ta cũng bước vào Thần cấp"
"Ca" Ốc Đốn vội vàng nói: "Đầu tiên, vị thần cấp cường giả kia có tạm dừng chuyện của mình đến đối phó ngươi không? Điểm ấy không nói, quan trọng nhất là, cho dù ngươi có đạt đến Thần cấp, ngươi có nhất định đối phó được tê thần cấp cường giả đó không?"
Ốc Đốn vô cùng lo lắng.
Lâm Lôi mới bước vào Thần vực, cũng chỉ là Hạ vị thần.
Còn kẻ địch?
Ai biết hắn là Hạ vị thần hay là Trung vị thần? Nếu như đối phương là Trung vị thần thì Lâm Lôi không có một ít hy vọng xoay người nào. Cho dò là Hạ vị thần thì giữa các Hạ vị thần cũng có chênh lệch rất lớn. Mới vào cảnh giới Hạ vị thần, không cùng một khái niệm với Hạ vị thần đỉnh?
Dù sao, Thánh vực như Lâm Lôi có thể dễ dàng giết chết Thánh vực bình thường.
Một ít Hạ vị thần đỉnh, một hai chiêu giết chết cường giả mới đạt đến Thần cấp cũng không phải không có khả năng.
"Đúng, ta tin tưởng vậy" Lâm Lôi thấy Ốc Đốn lo lắng như vậy rất là cảm động. Hắn hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đệ đệ của mình.
Tái Tư Lặc cũng khuyên: "Ốc Đốn, đừng lo lắng quá, chỉ hơn 4 năm nữa là đám Vũ Thần sẽ về. Đến lúc đó cục diện sẽ khác hẳn, hơn nữa ca ca ngươi đã khiến ngươi thất vọng bao giờ chưa? Phải tự tin vào Lâm Lôi Đại nhân"
Ốc Đốn gật đầu.
Ca ca trước mặt hắn, giết chết Phân lai quốc vương, còn có chiến đấu với Hắc Đức Sâm vô cùng nổi tiếng ở Áo Bố Lai Ân đế quốc không phân cao thấp. Chỉ dựa vào lực lượng của bản thân là có thể tự mình thành thần.
"Ca, ta tin ngươi" Ốc Đốn mong chờ Lâm Lôi có thể đối phó được kẻ địch.
Trong lòng Lâm Lôi tự tin hơn Ốc Đốn.
Đầu tiên, nếu như tên thần cấp cường giả đó hơn 4 năm sau mới đến, đến lúc đó bọn Đế Lâm cũng đã trở về. Mình lúc đầu đã đưa Thần cách cho Đế Lâm, Đế Lâm nợ mình một món ân tình rất lớn. Lâm Lôi tin rằng, Đế Lâm sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đương nhiên, đây là lực lượng bên ngoài.
Chỗ dựa lớn nhất của Lâm Lôi là Tử Huyết nhuyễn kiếm và Bàn Long giới chỉ.
Thần khí cũng chia cao thấp.
Như lúc đầu ở tầng thứ sáu trong Chúng thần mộ địa, Ngọn lửa quân vương dùng chuôi Thần khí cự phủ, ngay cả Thánh vực cũng có thể sử dụng năng lực đặc thù của Thần khí. Thần khí như vậy phải là cấp thấp nhất.
Càng khó có thể sử dụng, Thần khí càng hà khắc thì càng lợi hại.
Mà Tử Huyết nhuyễn kiếm của mình, Lâm Lôi cho đến bây giờ chỉ là dựa vào độ cứng cỏi của Tử Huyết nhuyễn kiếm mà giết địch, mà năng lực đặc thù của Thần khí Lâm Lôi lại chưa thể sử dụng, như Lâm Lôi không có cách nào để Tử Huyết nhuyễn kiếm biến to biến nhỏ.
Thần khí có thể biến to biến nhỏ, đây là năng lực cơ bản nhất.
Ngay cả điểm ấy cũng không làm được, hiển nhiên, Tử Huyết nhuyễn kiếm không phải Thần khí bình thường. Thực ra Tinh thần lực của Lâm Lôi tiếp xúc với sát khí ẩn chứa bên trong, cảm ứng được cảnh tượng đáng sợ. Cũng có thể thấy Tử Huyết nhuyễn kiếm không bình thường.
Thứ nhất là Tử Huyết nhuyễn kiếm còn có Bàn Long giới chỉ.
Đến nay, đối với Bàn Long giới chỉ, Lâm Lôi vẫn rất mù mịt, nhưng Lâm Lôi xác định, thực lực của mình hôm nay không biết một ít gì, thì uy lực của Bàn Long giới chỉ sợ rằng không kém Tử Huyết nhuyễn kiếm, thậm chí còn mạnh hơn.
"Chờ đạt đến Thần cấp, Thần khí sẽ có thể sử dụng" Lâm Lôi rất mong chờ.
Uy lực chính thức của Tử Huyết nhuyễn kiếm và Bàn Long giới chỉ.
"Đại nhân, Da Lỗ hội trưởng của Đạo Sâm thương hội đến" Một vị hộ vệ của Long huyết tòa thành chạy đến hậu hoa viên cung kính nói với Lâm Lôi, hắn len lén nhìn Lâm Lôi một cái, trong ánh mắt hàm chứa một tia sùng bái.
"Da Lỗ?" Mắt Lâm Lôi sáng lên.
"Nhanh, mau mời hắn đến đây" Tâm trạng Lâm Lôi tốt lên rất nhiều, đối với ba người anh em từ thời niên thiếu, ở trong lòng Lâm Lôi, địa vị so với Ốc Đốn là anh em ruột không có gì khác nhau.
"Da Lỗ?" Ốc Đốn nhướng mày nói với Lâm Lôi: "Ca, ta quên nói với ngươi, hơn 5 năm trước, khi chiến tranh đại lục bắt đầu, Da Lỗ từng đến cùng chúng ta bàn bạc về việc mu lại tù bin, đương nhiên mặc dù Tây Ni lúc đầu làm khó, nhưng sau này vẫn đáp ứng"
"Ân?" Lâm Lôi mặc dù không hiểu nhiều về việc quản lý quốc gia, nhưng hắn hiểu rõ, mua tù binh không phải có tiền có thể mua được.
"Cũng không phải việc gì lớn lắn, không cần để ý nhiều, ta nói với Da Lỗ lão đại là được" Lâm Lôi không hề suy nghĩ nhiều, tùy tiện nói.
Ốc Đốn nghe Lâm Lôi nói thế thì không nói gì thêm. Lúc này bọn họ cũng nghe được tiếng bước chân, Lâm Lôi lập tức đi về cửa Hậu hoa viên đón, quả nhiên Da Lỗ đang tươi cười đi đến. Vừa nhìn thấy Lâm Lôi mắt liền sáng lên, cười to nói: "Lão Tam, thấy ngươi thực không dễ à nghe"
"Ta cũng có chuyện quan trọng, không nói nhiều, ngồi xuống rồi hãy nói" Lâm Lôi nhiệt tình nói.
Lâm Lôi nói với mấy người Ốc Đốn bên cạnh: "Ốc Đốn, các ngươi về nghỉ trước đi, ta và Da Lỗ rất lâu không gặp, phải nói chuyện lâu đó. Các ngươi an bài tiệc tùng thịnh soạn một chút, Da Lỗ hôm nay ở đây ăn tiệc"
Kế hoạch hôm nay của Lâm Lôi là sau bữa cơm sẽ tiếp tục bế quan.
"Vâng, ca" Ốc Đốn gật đầu nói, rồi cùng đám người Cái Tỳ rời đi, Tái Tư Lặc nhíu mày nhìn Da Lỗ, nhưng cuối cùng không nói gì, tiếp tục rời đi.
Nữ hầu trong thành rất nhanh mang rượu đến.
"Da Lỗ Lão Đại, ngươi muốn mua quyền sở hữu tù binh làm gì?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi, Lâm Lôi không có ý chát vấn, chỉ là nghi hoặc một chút mà thôi.
Da Lỗ ra vẻ thần bí nói: "Bí mật kinh doanh"
"Ngươi đó, còn dám nói bí mật với ta?" Lâm Lôi cười cười, hắn cũng không hỏi đến chuyện này nữa.
"Ngươi tới đúng lúc đó, nếu như chậm một ngày, ta sợ là không có thời gian gặp ngươi" Lâm Lôi cảm khái không thôi, dù sao tối qua hắn mới xuất quan, sau bữa cơm hôm nay định tiếp tục bế quan tu luyện, ở giữa chỉ có một ít thời gian, Da Lỗ lại đến vừa lúc.
Không thể không nói, thực trùng hợp.
"Ta có chút chuyện đi ngang qua, thấy Long huyết tòa thành liền đến tìm ngươi, ta cũng chỉ là thử vận may mà thôi, không ngờ rằng ngươi cũng có ở đây" Da Lỗ cười nói.
"Ồ, rượu của ngươi là rượu gì?" Da Lỗ nhíu mày nhìn chén rượu.
Lâm Lôi liếc nhìn bình rượu, lắc đầu nói: "Ta sao biết được? Ta không hiểu nhiều về rượu. Nhưng ta nghĩ rượu Long huyết tòa thành chuẩn bị hẳn là không kém đâu"
Da Lỗ cười cười: "Ta biết, đại thiên tài nhà ngươi suốt ngày đều dành thời gian tu luyện, sao lãng phí thời gian tìm hiểu rượu. Tuy nhiên rượu này mặc dù cũng ngon, nhưng không phải là cực phẩm. Được rồi, trong Không gian giới chỉ của ta có một bình rượu quý, LãoTam, nào, hai chúng ta cùng nếm thử"
Vừa nói, Da Lỗ lật tay lấy từ trong Không gian giới chỉ ra hai bình rượu nhỏ.
"Bình nhỏ như vậy?" Lâm Lôi kinh ngạc.
"Đây là một loại rượu mà Đạo Sâm thương hội chúng ta vừa nghiên cứu ra, một giọt rượu quý hơn hoàng kim gấp trăm ngàn lần. Nào, nếm thử chút đi" Da Lỗ lúc này rót cho Lâm Lôi một chén, rồi rót cho mình một chén.
Da Lỗ giơ chén rượu lên, nhíu mày ra vẻ bất mãn nói: "Lão Tâm, chần chờ gì thế? Chẳng lẽ không nể mặt ta?"
"Ha ha, Lão Tam ta sao lại không nể mặt ngươi chứ?" Lâm Lôi cười giơ chén rượu lên: "Nào, cạn" Nói xong Lâm Lôi không hề do dự trực tiếp uống cạn, nhưng Lâm Lôi vừa uống cạn lại phát hiện ra Da Lỗ không uống.
"Da Lỗ, sao ngươi lại không uống?" Lâm Lôi cười nói: "Ngươi thế này là quá đáng đó"
Da Lỗ không trả lời, chỉ là đặt chén rượu xuống bàn, vẻ tươi cười đã biến mất, chỉ lạnh lùng nhìn Lâm Lôi.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.