Chương trước
Chương sau
Trong mật thất âm u dưới lòng đất.
Ánh sáng xanh lạnh lẽo như ẩn như hiện trong mật thất, một vị thân thể hoàn toàn bao trùm trong bóng đêm đang khoanh chân ngồi trong mật thất. Trước mặt hắn đúng là một viên Thủy tinh cầu tho như cái đầu, Thủy tinh cầu đang tản ra ánh sáng màu lục mờ ảo.
Bên trong Thủy tinh cầu đang có rất nhiều sương mù làm nhiễu, ở giữa sương mù có một vài giọt nước màu bạc.
Thủy tinh cầu tản mát ra quang mang mơ hồ, có thể từ ánh sáng này mà nhìn thấy khuôn mặt già nua của người thần bí, khuôn mặt già nua của hắn giống như một bộ xương khô được bọc một lớp da mà thôi, tuy nhiên ánh sáng màu lục tản mát ra từ cặp mắt lạnh lùng kia vô cùng lạnh lẽo.
Giống như lưỡi đao tẩm độc khiến cho mọi người run sợ.
"Ân?" ánh sáng lục trong đôi mắt lão già đột nhiên sáng lên.
MỘt lúc sau ...
"Chuyện gì xảy ra? Bắc Vực mười tám công quốc trở thành cấm địa của Bối Lỗ Đặc Đại nhân từ bao giờ?" Lão già gầy còm nói thầm: "Xem ra, Bối Lỗ Đặc Đại nhân muốn lập uy. Cũng may là chưa chọc đến người hắn, ai mà chọc, sợ rằng sẽ trở thành giết gà dọa khỉ"
"Tuy nhiên, đáng tiếc một tên hộ vệ áo trắng của ta"
"Nhưng nếu như lần này luyện hóa thành công, thì cả chín tên chết hết cũng đáng giá" Lão già gầy gò nhìn chằm chằm viên Thủy tinh cầu trước mặt, ánh mắt tham lam giống như con rắn độc phát hiện được con mồi.
Cường giả của Ngọc Lan đại lục, bất kể là mới vào Thánh vực hay là đam Thánh vực cường giả chạy trốn từ Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam ra, thậm chí là cả thần cấp cường giả, nghe lời cảnh cáo như vậy đều cảm thấy run sợ.
Bối Lỗ Đặc.
Vua của Ngọc Lan đại lục, cuộc chiến hủy diệt vạn năm trước đã xác định vị trí.
Áo Bố Lai Ân đế quốc, Vũ Thần sơn.
"Đây là giọng nói của Bối Lỗ Đặc Đại nhân" Pháp Ân nhíu mày nói: "Trước khi sư phụ xuất phát đi Chúng thần mộ địa một ngày, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đã truyền lệnh cho sư phụ không được phép phá hoại Hắc Ám chi sâm và Bắc Vực mười tám công quốc"
Lâm Lôi khe khẽ gật đầu.
Hơn 5 năm trước, lúc đầu Bối Lỗ Đặc chỉ đưa tin cho ba người Lâm Lôi, Vũ Thần, Đại tế ti thôi, Vũ Thần trước khi đi, hiển nhiên sẽ cẩn thận nhắc nhở Pháp Ân.
"Năng lượng ba động mãnh liệt vừa rồi" Lâm Lôi nuốt nước bọt nói: "Sợ là Bối Lỗ Đặc Đại nhân ra tay giết chết một tên tùy ý giết chóc ở Bắc Vực mười tám công quốc nên sinh ra Năng lượng ba động" Lâm Lôi cảm thấy chấn động vì sự quả quyết của Bối Lỗ Đặc Đại nhân.
Hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc Đại nhân sẽ không hề lưu tình.
"Được rồi, Lâm Lôi" Hai mắt Pháp Ân sáng rực lên: "Tùy ý giết chóc ở Bắc Vực mười tám công quốc? Một tên Thánh vực cường giả bình thường sao lại tùy ý giết chóc, ngươi nói có phải là?"
Lâm Lôi nghe thấy trong lòng vừa động: "Ngươi nói là, hung thủ tạo ra Thành phố chết, là cường giả áo trắng?"
Pháp Ân gật đầu: "Nếu như vậy thì hung thủ có phải là bị giết chết hay không?"
Lâm Lôi trầm ngâm một lát: "Pháp Ân, có thể ngươi đoán đúng, nhưng cũng có thể sai. Năng lượng ba động mãnh liệt thế này, người mà Bối Lỗ Đặc Đại nhân giết không hẳn là cường giả áo trắng, cho dù là như vậy, thì cường giả áo trắng có một hay không cũng rất khó nói"
"Lâm Lôi, ý của ngươi là" Pháp Ân cảm thây ngạc nhiên.
Trong lòng Pháp Ân, vẫn cho rằng có hung thủ, nhưng ý thức chỉ nghĩ đó mà một Thánh vực cường giả có mục đích đặc biệt. Chưa bao giờ nghĩ là lại có một đám cường giả áo trắng.
Nhưng suy nghĩ của Lâm Lôi thì khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Biết có giáo phái thần bí ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc, suy đoán ra có một vị thần cấp cường giả. Trong lòng Lâm Lôi bắt đầu hoài nghi, lần này Ngọc Lan đại lục xuất hiện cường giả, không đơn giản chỉ là Thánh vực cường giả cực hạn, tất nhiên là có thần cấp cường giả.
Sự kiện Thành phố chết, dám làm chuyện kiêu ngạo như thế.
Sợ là do thần cấp cường giả ra lệnh cho thủ hạ làm, mà thủ hạ sợ rằng nhiều hơn một người.
"Pháp Ân" Lâm Lôi vừa nghĩ đến Thần cấp cao thủ ở phía sau thì lập tức nói với Pháp Ân: "Chúng ta ở đây mà tưởng, cũng không có khản năng tìm ra hung thủ. Như vậy đi, ngươi và ta đi tới Hắc Ám chi sâm một chuyến"
Đến Hắc Ám chi sâm?" Pháp Ân cả kinh.
Đối với Hắc Ám chi sâm, trong lòng Pháp Ân vẫn luôn e sợ, Bối Lỗ Đặc Đại nhân là người mà Vũ Thần cũng phải kính ngưỡng, Pháp Ân hắn chỉ là một Thánh vực cường giả, nghĩ đến việc gặp Bối Lỗ Đặc đã cảm thấy sợ hãi.
"không có gì đâu, đi với ta" Lâm Lôi cũng hơi lo lắng.
Không nói quan hệ giữa mình và Bối Bối, thực ra Lâm Lôi cũng có quan hệ rất tốt với ba người con trai của Bối Lỗ Đặc. Lâm Lôi bây giờ chỉ đi hỏi chuyện mà thôi, Lâm Lôi tin rằng hắn có thể thành công.
"Được, Ta đi với ngươi" Pháp Ân gật đầu.
Lúc này, Pháp Ân nhớ nhở người ở Vũ Thần môn rồi trực tiếp cùng Lâm Lôi bay ra khỏi Vũ Thần sơn, bay về phía Hắc Ám chi sâm. Pháp Ân am hiểu nhất là tốc độ, mà Lâm Lôi lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa nên tốc độ càng đạt đến một bước cực kỳ khoa trương.
Hai người rất nhanh đã đến Hắc Ám chi sâm.
Ở giữa Hắc Ám chi sâm, có một tòa Kim chúc tòa thành, Lâm Lôi ở giữa không trung nhìn thấy Kim chúc tòa thành cảm thấy run sợ. Kim chúc tòa thành này cường đại hơn so với Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ rất nhiều.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân đáp xuống phía trước Kim chúc tòa thành.
Trong bóng đêm, Kim chúc tòa thành đứng yên lặng, cơ bản không nghe được âm thanh nào từ Kim chúc tòa thành.
Pháp Ân, Lâm Lôi nhìn nhau.
"Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ đứng bên ngoài gọi?" Pháp Ân cười khổ nói: "Hay là đi và? NHưng ta nghe nói, nếu không có Thần vực thực lực, một khi bước vào bên trong Kim chúc tòa thành sẽ bị Kim chúc tòa thành tấn công."
"Đừng gấp" Lâm Lôi cười.
Chỉ chốc lát.
"Sưu" Một đạo hắc quang từ trong Kim chúc tòa thành bắn ra, rơi trên người Lâm Lôi.
"Lão Đại, ta nhớ ngươi muốn chết đi được, sao hôm nay ngươi mới đến" Bối Bối ngẩng cái đầu nhỏ bé lên, đôi mắt đen thu nhìn chằm chằm Lâm Lôi, trong mắt lộ vẻ sung sướng, hiển nhiên gần sáu năm xa cách, Bối Bối cũng rất nhớ Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười ôm Bối Bối, ở một chỗ với Bối Bối, Lâm Lôi cảm thấy trong lòng rất thư thản.
Giống như lúc ở bên Đức Lâm gia gia, mình vĩnh viễn sẽ không phải lo sợ.
"Bối Bối, ta cũng nghĩ đến ngươi, được rồi, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đâu?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Bối Lỗ Đặc gia gia?" Bối Bối lắc lắc cái đầu nhỏ bé: "Ta không biết, Bối Lỗ Đặc gia gia thời gian vừa rồi không có mặt ở trong thành. Hắn nói phải đi ra ngoài mấy ngày, hình như là đi đến Vị diện khác, vài ngày nữa sẽ quay lại"
"Không ở đây, đi Vị diện khác?" Lâm Lôi và Pháp Ân nhìn nhau.
Bối Lỗ Đặc Đại nhân nếu như không ở Kim chúc tòa thành mà đi đến Vị diện khác. Vậy chuyện ở Bắc Vực mười tám công quốc ai làm? Giọng nói vừa rồi là ai truyền ra?
Hai người bọn họ đồng thời cũng cảm khái không thôi.
"Đến Vị diện khác, vài ngày nữa mới trở lại, Bối Lỗ Đặc Đại nhân coi chuyện đi đến các Vị diện khác thành đi du lịch dạo chơi à?" Lâm Lôi thầm than không thôi, hắn từ HOắc Đan người giám sát Vị diện biết được. Sau khi rời khỏi Vị diện này muốn trở về phải trả giá rất cao.
Nhìn qua tổ tiên của mình, các tiền bối của Long huyết chiến sĩ gia tộc, không có một ai quay lại.
Tờ đó có thể thấy, muốn trở về rất khó khăn.
Nhưng còn Bối Lỗ Đặc Đại nhân? Coi như đi qua các Vị diện như trò tiêu khiển.
"Lâm Lôi, ngươi tìm cha của ta?" Một giọng nói vang lên, một đạo tử sắc bay ra. Lơ lửng trước mặt Lâm Lôi và Pháp Ân, đúng là Tử kim thử vương.
Lâm Lôi nhìn Tử kim thử vương chỉ biết cười cười.
Không có biện pháp, theo Lâm Lôi thấy thì ba con Tử kim thử vương giống nhau như đúc, mà hơi thở khác nhau không nhiều, Lâm Lôi cơ bản không cso cách nào nhận ra Tử kim thử vương trước mặt rốt cuộc là người nào.
"Ta là Cáp Lý" Tử kim thử vương Cáp Lý hiểu rõ, nói thằng: "Lâm Lôi, ta biết tại sao ngươi đến"
"Ân?" Lâm Lôi kinh ngạc, mình còn chưa nói ra mà.
Cáp Lý cười cười nói: "Áo Bố Lai Ân đế quốc và Ba Lỗ Khắc đế quốc đều có một thành trì bị giết sạch, hai người các ngươi đến đây, xem ra chính là vì chuyện này. Chuyện phát sinh ở Bắc Vực mười tám công quốc mới bắt đầu thì tên kia đã bị chúng ta giết chết"
"Chúng ta?" Lâm Lôi trong lòng vừa vặn.
Từ "Chúng ta" mà Cáp Lý nói đại biểu cho ai?
Pháp Ân lập tức hỏi: "Xin hỏi Cáp Lý, tên cường giả áo trắng bị giết có phải hơn một người? Bọn họ tại sao lại làm như vậy?"
"Ồ, các ngươi cũng biết tên áo trắng?" Cáp Lý hơi kinh ngạc, gật gật cái đầu nhỏ nói: "Đúng, đám cường giả áo trắng giết người có tổng cộng chín. Còn tại sao bọn họ làm như vậy thì là do bọn họ bị một tên thần cấp cường giả chỉ huy"
Cáp Lý hiển nhiên biết rất nhiều.
Lâm Lôi thất kinh.
Quả nhiên, chuyện này có quan hệ với thần cấp cường giả. Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân cảm thấy phiền não, Thần cấp và Thánh vực là hai khái niệm, một cái là trời, một cái là đất. Đừng thấy Lâm Lôi có thể dễ dàng giết chết cả đống Thánh vực cường giả, nhưng trước mặt thần cấp cường giả thì không làm gì được.
"Cái này, làm sao bây giờ?" Pháp Ân không biết làm sao cả.
Vũ Thần bây giờ còn ở trong Chúng thần mộ địa. Hắn Pháp Ân chỉ là một tên Thánh vực cường giả, chẳng lẽ muốn cứng đối cứng với thần cấp cường giả?
"Ồ, điểm ấy các ngươi không cần lo lắng. Chín tên áo trắng thì chết một, tám tên còn lại phần lớn đều chia ra. Ồ, giờ có hai tên đang ở cùng một chỗ, ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc" Cáp Lý nói.
"Cái gì?" Lâm Lôi nhất thời cảm thấy không ổn.
Có hai người ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc của mình, bọn họ muốn làm gì?
"A a, đúng, ta đoán là không lâu nữa bọn họ sẽ lại tàn sát cả thành" Cáp Lý a a cười nói, Cáp Lý đối với việc này không quá quan tâm, dù sao hắn là Ma thú. Loài người trong mắt hắn khác chủng tộc với hắn, loài người ở một thành trì bị giết hết, căn bản không ảnh hưởng gì đến hắn cả.
Lâm Lôi cảm thấy khẩn trương: "Cáp Lý, bọn họ ở thành nào?"
"Lâm Lôi, ngươi muốn đối phó bọn họ?" Pháp Ân cảm thấy lo lắng: "Cái này không thể làm được, ngươi không nghe Cáp Lý nói sao? Sau lưng bọn họ là một vị thần cấp cường giả"
Bối Bối lúc này cười hì hì nói: "Đừng lo lắng, chuyện này ta cũng biết, thần cấp cường giả khống chế chín tên áo trắng đã sớm bị thương nặng. Sẽ không dễ dàng ra tay, quan trọng nhất là tên thần cấp cường giả đó giờ có một chuyện rất quan trọng phải làm, không có thời gian đi tìm các ngươi"
Cáp Lý gật gật đầu nói: "Đúng, đi giết hai tên áo trắng đó, sợ cái gì? Các ngươi dù có giết người, thì tên thần cấp cường giả đó cũng không biết được là các ngươi làm mà"
Lâm Lôi và Pháp Ân cười cười.
Đúng, mình đi giết bọn áo trắng, chỉ cần động tĩnh nhỏ một chút, thì tên thần cấp cường giả nếu không có ở hiện trường tại chỗ chứng kiến, mà chỉ biết sau khi chuyện xảy ra, thì sao có thể biết là bọn hắn làm chứ?
"Được, Cáp Lý vậy hai tên áo trắng đó bây giờ ở đâu?" Lâm Lôi hỏi.
"Hắc hắc, có kịch hay để xem rồi đây" Cáp Lý cười cười để lộ ra hàm răng trắng muốt: "Hai người các ngươi đừng lo lắng, đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi" Cáp Lý nói rồi trực tiếp hóa thành một đạo quang mang tử sắc bay về phía Nam.
"Nhanh lên" Âm thanh của Cáp Lý quanh quẩn trong rừng rậm.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức bay lên theo, Bối Bối tự nhiên sẽ hưng phấn nhảy lên vai Lâm Lôi cùng đi.
"Cáp Lý sao lại biết rõ như vậy?" Lâm Lôi rất là nghi hoặc: "Còn có, Bối Bối nói, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đã rời khỏi Ngọc Lan đại lục Vị diện. Nhưng giọng nói vừa rồi là sao? Cáp Lý lại hiểu rõ tình huống của tên thần cấp cường giả và đám người áo trắng"
Suy nghĩ tiếp, ngày mình kết hôn, mình và Địch Lỵ Á nhận được một lễ vật là một viên Hạ vị thần Thần cách.
Hơn nữa Chúng thần mộ địa lại do Bối Lỗ Đặc Đại nhân trông coi.
"Bối Lỗ Đặc Đại nhân, Bối Lỗ Đặc gia tộc càng thêm thần bí" Lâm Lôi nhìn về Cáp Lý đang hưng phấn bay phía trước, hắn cười cười: "Nghĩ nhiều làm gì? Bối Lỗ Đặc Đại nhân thần bí thì sao? Ít nhất hắn không phải kẻ địch của ta"
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.