Ở sâu trong đáy biển tại chỗ Bối Lỗ Đặc đai nhân đứng, đông đảo cường giả hướng không gian chi môn bay đi.
"Chúng thần mộ địa ..." Lâm Lôi quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Cho dù đã bay đi được mười dặm vẫn thấy được chúng thần mộ địa cao hai vạn thước, đang quay về, Lâm Lôi thấy trên mặt một vách tường có một cự long khổng lồ không cánh được điêu khắc, Lâm Lôi trong lòng cảm thấy một cảm giác quen thuộc.
"Bất kể bên trong chúng thần mộ địa có gì kêu gọi ta, ta cũng không đi vào để chịu chết, bởi vì ở nhà còn có Địch Lị á, Thái lặc, Toa Toa bọn họ" Lâm Lôi không khỏi nhớ tới thê tử và con mình trong lòng cảm thấy ấm áp.
Nam Hải biển rộng khôn cùng, mặc dù lúc này gió thổi không lớn, nhưng ngoài khơi sóng vẫn nhịp nhàng đánh, ánh nắng mặt trời xạ chiếu xuống tạo nên một sắc thái huyền ảo.
"Cốt cốt."
Sóng biển đột ngột quỷ dị tách ra, Bối lỗ Đặc mặc trường bào màu đen là người thứ nhất từ đáy nước đi ra, rồi sau đó là Vũ Thần, Đại tế ti, Đề Lâm, Hi Tắc, Tháp La Sa năm vị thần cấp cao thủ cũng liên tiếp bay ra, cuối cùng là các thánh vực cường giả chỉ con lại ba mươi người từ chúng thần mộ địa đi ra.
"Hô" Bay ra ngoài khơi, Lâm Lôi tham lam hít lấy một hơi thực sâu.
"Đây là Ngọc Lan đại lục "Lâm Lôi ngẩng đầu nhìn ánh nắng mặt trời, trên mặt không khỏi có vẻ cười tơi.
"Cảm giác trở về thực tốt..". Trong đáy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-long/1428456/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.