Hắc giáp cự hạt đuôi bắn ra một kích, thực sự là quá âm độc. Cho dù là cao thủ, cũng cảm thấy linh hồn mình run lên, hắn đau đớn điên cuồng gào lên "Ngao ~" Hắn cuồng loạn đấm vào bốn phiá, chung quanh băng sơn trực tiếp bị hắn đập văng ra bốn phương tám hướng. Đồng thời, một vết máu từ Độc nhãn kim sắc chảy xuống. "Có cơ hội." Hắc giáp cự hạt đại hỉ. "Đi mau." Đã biết rõ về thực lực của Tà Nhãn vương giả nên tam đầu Lục mục kim nghê quát lớn. "Ta muốn các ngươi phải chết!" Ta Nhãn vương giả điên cuồng hét lên, độc nhãn kim sắc đang chảy máu cũng bộc phát ra hơn 10 đạo huyết sắc quang mang trong nháy mắt. Tam đầu Lục mục kim nghê hỏa tốc chui vào thông đạo, trong đó một con Lục mục kim nghê tay nắm được Hắc giáp cự hạt liền kéo vào trong thông đạo theo. Bọn họ cũng là những người tiến vào thông đạo cuối cùng trong tứ đại ma thú, đến lúc bọn họ lên tới tầng thứ 9, chỉ còn nghe được những tiếng 'Oanh Long Long' phát ra từ tầng 8. "Cuối cùng cũng lên được tầng thứ 9 rồi." Đám người Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Pháp Ân cũng đã tới tầng thứ 9 trước, đợi tam đầu Lục mục kim nghê và Hắc giáp cự hạt tiến vào, 11 vị cao thủ đã tề tụ. Mọi người nhìn nhau, trên mặt đêu tươi cười. "Mặc dù không lấy được Thần khí, nhưng mọi người đều an toàn vào được phòng thứ 9, cũng đã rất may mắn rồi." Pháp Ân cười ha hả nói. "Phù, vừa rồi thực là sợ chết được." La Toa Lỵ cũng hiếm khi thấy lộ ra bản tính của mình, "May mà Tà Nhãn vương giả này toàn bộ sự chú ý đều đặt lên Áo Lợi Duy Á, nên chúng ta mới có cơ hội thoát thân." "Đúng, thực lực của Tà Nhãn vương giả này, kỳ thực còn chưa chánh thực triển khai, 'Linh Hồn Đống Kết' mới chỉ là công kích bình thường của hắn mà thôi. Có thể trở thành vương giả trong Tà Nhãn nhất tộc, thực lực sâu không thể lường a. chúng ta cũng thực là may mắn." Lục mục kim nghê cũng phải thở than. Hắc giáp cự hạt một kích cuối cùng mặc dù lợi hại, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể làm bị thương Tà Nhãn vương giả mà thôi, cũng không thể giết nổi. "Chúng ta thực may mắn, may mắn là có Áo Lợi Duy Á." Đức Tư Lê cười nhìn về phía Áo Lợi Duy Á. Mọi người cũng đều nhìn về phía Áo Lợi Duy Á. Áo Lợi Duy Á vẫn bảo trì trầm mặc, trong nhóm cao thủ này, hắn đích thực là ít nói nhất. "Áo Lợi Duy Á, sao ngươi trúng 'Linh Hồn Đống Kết' lại không hề gì vậy?" Lục mục Kim Nghê tò mò hỏi. Áo Lợi Duy Á chần chờ chốc lát mới nói ra mấy từ: "Ta cũng không biết." Mọi người cũng không hỏi nữa, mặc kệ người ta có biết hay không nhưng đã không muốn nói, có hỏi cũng không được gì. "Mọi người cẩn thận một chút, sự nguy hiểm của tầng thứ 9 này phỏng chừng không thấp hơn tầng thứ 8 đâu." Đức Tư Lê lên tiếng, "Chúng ta cũng không thể hy vọng xa vời lần nào cũng đều may mắn như lần này." Đám người Lâm Lôi đều gật đầu. Không lấy được thần khí của tầng 8, mọi người cũng chẳng buồn để ý. Kỳ thực so với Thần khí, mục đích chính thức của họ là có thể lấy được Thần cách. Mà Thần cách chỉ có ở tầng thứ 11. Về phần tầng 12, Lâm Lôi có nghĩ cũng chẳng dám, dựa theo người trong gia tộc Bối Lỗ Đặc ghi lại, phải đạt tới thần cấp mới có năng lực tự bảo ở tầng 12. Có thể không bị tổn thất, nhanh chóng tới tầng 11 mới là điều mà mọi người mong chờ. "Tầng thứ 9 này, hình như cũng rất quỷ bí." Lâm Lôi nhìn vào tầng thứ 9 của Chúng thần mộ địa này. Bên dưới bọn người Lâm Lôi đều là hải dương xanh biếc, sóng xô ầm ầm, nhìn không thấy điểm cuối. Trong tầng thứ 9 của Chúng thần mộ địa, ngoại trừ vô tận hải dương ra, chính là một tòa tiểu đảo yên tĩnh cách đó không xa. "Mọi người cẩn thận một chút, đợi qua tầng này, chúng ta có thể an tâm tiến vào tầng thứ 10, rồi tầng thứ 11, đây là một cửa ải khó khăn nhất để đến tầng thứ 11 rồi." Đột Lệ Lôi trịnh trọng nói. Mọi người đều cẩn thận đánh giá chung quanh. Mặc dù bây giờ mới là tầng 9, vẫn còn tầng thứ 10 nữa nhưng bọn Lâm Lôi cũng biết, bắt đầu từ tầng 5 lên sẽ khó thêm một cấp bậc, mà tầng thứ 10 thì ngược lại đơn giản hơn nhiều chỉ có thể so với tầng thứ 6 mà thôi. Mọi người đều không xem tầng thứ 10 là khó khăn, chỉ là một chỗ nghỉ ngơi chuẩn bị mà thôi. Hình như, cũng đã không còn nhớ tới sự khó khăn ở tầng 5 nữa. "Chung quanh là khôn cùng hải dương." La Toa Lỵ nhíu mày nói, "Căn bản không hề có kiến trúc cao ráo nào, phỏng chừng thông đạo tới tầng 10 nếu có thể ở một chỗ nào đó thì chính là chỗ này." La Toa Lỵ chỉ về phía tiểu đảo xa xa. "Thông đạo để qua tầng thứ 10 hẳn là trên hải đảo này." Lâm Lôi âm thầm gật đầu. Dù sao ngoài hải đảo ra, chính là biển rộng. Nếu thiết kế thông đạo trong khôn cùng biển rộng, vậy phải tìm bao lâu đây? Lâm Lôi tin là Chủ thần cao cao tại thượng, đã an bài Chúng thần mộ địa này, cũng không thể xếp đặt như vậy được. "Xuất phát." Đức Tư Lê mở miệng nói. 11 vị cao thủ đều hướng hải đảo xa xa bay tới, mỗi người đều vô cùng cẩn thận. Chỉ cần qua được tầng thứ 9 này, vậy ... bước vào tầng thứ 11 để thu được Thần cách chỉ gần trong gang tấc. Mọi người đều không muốn thất bại tại một tầng này. Hải đảo rất yên tĩnh, 11 vị cao thủ nhóm Lâm Lôi đã đáp xuống dưới cát. "Ào ào ~" Song biển nhẹ vỗ vào bờ cát, bên bờ cát đều là bọt biển, thủy lãng khi lên thì bao lấy bờ cát, khi thì lại lui xuống. Gió biển nhẹ thổi. những cây cối, hoa lá trên đảo cũng bị thổi 'Xào Xạc' lên. "Thực là một nơi yên tĩnh." La Toa Lỵ tươi cười nói. "Đúng là rất đẹp." Đám người Lâm Lôi cũng không cảm thấy được chút nguy cơ nào của tầng thứ 9. "Đi tìm thông đạo thôi." Pháp Ân cười nói. 11 cao thủ lập tức đi sâu vào trong hải đảo, bắt đầu cẩn thận tìm tòi thông đạo tới tầng 10 trên hải đảo. Trên hải đảo cảnh sắc rất đẹp, trung ương hải đảo còn có một ngọn núi nhỏ, 11 cao thủ tìm kiếm một hồi, cũng đã tới ngọn núi này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL "Những chỗ khác của hải đảo đều đã tìm rồi, thông đạo hằn là trên ngọn núi này." Lâm Lôi ngửa đầu nhìn sơn đạo uốn lượn nói. Sơn đạo gập ghềnh, có điều tốc độ của bọn Lâm Lôi rất nhanh, như gió thổi qua rừng cây, rất nhanh đã tới đỉnh núi. Chính là khi 11 vị cao thủ tới đỉnh núi, cũng đều sững sờ. Trung ương của hải đảo, trên ngọn núi nhỏ, tại một gốc cây cổ thụ, có một tòa mộc ốc. Trước mộc ốc, có một bộ ghê đá, bàn đá. Một vị thiếu niên tuân tú, da dẻ trắng nõn, mặc quần áo chỉnh tề, đầu đội mũ rơm đang ngồi trên ghế đá. Hắn đang hưởng thụ ẩm trà. Tình cảnh này, làm cho bọn Lâm Lôi trong lòng đều ngạc nhiên. Tầng thứ 9 này đột nhiên lại xuất hiện một người. Không thể nghi ngờ gì nữa! Thiếu niên da dẻ trắng nõn trước mắt, chính là sinh vật ngăn cản bọn họ ở tầng thứ 9. "Loài người, ma thú, còn có Long nhân nữa sao?" Thiếu niên này dùng đôi con ngươi màu lam nhạt nhìn 11 vị cao thủ trước mặt, khóe miện lóe ra một nụ cười ưu nhã: "Ta trước tiên xin giới thiệu một chút. Ta tên là Lỗ Y, mọi người đừng khẩn trương, ta đối với các ngươi cũng không có ác ý. Mọi người đều ngồi xuống đi, bên kia có ghế đá kìa." Cách đó không xa, đích thực có rất nhiều ghế đá, có điều trên ghế đá đều có một tầng bụi bặm. "Thiếu niên này có địa vị gì đây?" Lâm Lôi cảm thấy kỳ lạ. "Chê bẩn à?" Thiếu niên vung tay, một trận nhu phong thổi tới, làm cho ghế đá cuồn cuộn bay lên, cuối cùng rơi xuống trước mặt đám người Lâm Lôi. Mỗi cái ghế đá đều đã sạch sẽ. Thiếu niên mỉm cười, nụ cười thực sáng lạn: "Như vậy, mọi người ngồi được rồi." "Thiếu niên này muốn đùa kiểu gì vậy?" Đám người Lâm Lôi đều cảm thấy mơ hồ. Từ lúc bắt đầu vào Chúng thần mộ địa cho đến giờ, bọn người Lâm Lôi vẫn chưa gặp qua chuyện kỳ quái như vậy. Mọi người nhìn nhau. "Chẳng lẽ ghế này có gì sao?" Lâm Lôi cẩn thận dùng Tinh thần lực dò xét một chút, nhưng ghế đá này rất bình thường. "Ngồi đi." Lục mục kim nghê trực tiếp nhảy lên, cuối cùng ngồi xuống ghế. Đám người Lâm Lôi, Đức Tư Lê cũng theo thứ tự ngồi xuống. "Các vị, chúng ta phải cẩn thận, nếu thiếu niên quỷ dị này thi triển thủ đoạn gì, chúng ta tuyệt đối đừng lưu tình." Đức Tư Lê truyền âm nói với mọi người. 11 vị cao thủ cũng đều nhất trí. "Tốt, tốt." thiếu niên đội nón rơm 'Lỗ Y' vui vẻ vô cùng, ánh mắt trong suốt của hắn lướt qua đám người Lâm Lôi, trong mắt hắn đã hiện lên một tia vụ thủy, "Từ lúc ta bị nhốt trong Chúng thần mộ địa, đã rất lâu rồi không có cùng sinh vật khác trao đổi." "Nơi đây thực yên tĩnh, cứ như tử địa vậy!" Lỗ Y trong mắt hiện lên một tia phẫn hận. "Không có ai khác, không có sinh vật nào để nói chuyện. Ngoài biển rộng ra ... ngay cả một con rắn cũng không có. Tử hải! đây là một tử hải không có sinh mệnh! Trên hải đảo cũng không có lấy một con chim, không một động vật! Không một sinh mệnh nào! Giống như mộ địa vậy!" "Thực may, các người rốt cuộc đã tới." Lỗ Y trên mặt tươi cười. 11 vị cao thủ trong lòng đều ngạc nhiên. "Thiếu niên đội nón rơm này, hắn sao vậy?" Lỗ Y cười sảng khoái nói: "Ta rất rõ mục đích của các ngươi tới Chúng thần mộ địa để làm gì. Các ngươi không cần nghĩ nhiều, ta có thể nói cho các ngươi hay, ta chính là người giữ cửa trong tầng thứ 9 này. Bất quá ta và những người giử cửa khác không giống nhau. Ta sẽ không giết các ngươi." Lâm Lôi và 11 cao thủ nghe vậy đáy lòng nổi lên một trận nghi hoặc. Không giết? "Điều kiện tiên quyết là các ngươi đừng mong lên tầng thứ 10". Lỗ Y chêm thêm một câu. Hắn mỉm cười nói: "Ta hy vọng các ngươi có thể ở lại đây nói chuyện phiếm với ta, nếu các ngươi không tiến vào tầng thứ 10, ta cũng không công kích các ngươi. Đây không phải là việc vui hay sao? Đợi thời gian tới, ta nghĩ các ngươi tự nhiên có thể ra khỏi Chúng thần mộ địa." Cùng nói chuyện phiếm ư? Đám người Lâm Lôi đã hiểu được một chút. Thiếu niên nón rơm này đã quyết định như vậy. Tại tầng thứ 9 lại gặp phải người giữ cửa như vậy, bọn Lâm Lôi cũng rất cao hứng, ít nhất đối phương không giống như Hỏa Diễm quân vương đuổi giết không thôi. Nhưng mà, bảo bọn họ ngồi đây bồi thiếu niên này nói chuyện, cho đến 10 năm hết thời hạn. Việc này bọn người Lâm Lôi sao có thể làm được. "Như vậy, nếu ta bồi thiếu niên này nói chuyện, những người còn lai tiến vào tầng thứ 10, có lẽ thiếu niên nón rơm này sẽ đáp ứng." Đức Tư Lê đột nhiên dùng linh hồn truyền âm cho 11 cao thủ. Hiển nhiên Đức Tư Lê đã quyết định hy sinh. Dù sao, thiếu niên nón rơm trước mắt đã có thể canh giữ tầng thứ 9, kỳ thực sẽ không đơn giản như mặt ngoài. Lâm Lôi, Pháp Ân, Bối Bối bọn họ đều nhìn về phía Đức Tư Lê. "Lỗ Y." Hắc giáp cự hạt luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng. "Nếu ta nguyện ý ở đây nói chuyện với ngươi, cho đến hết thời hạn, ngươi có thể để cho 10 vị bằng hữu còn lại của ta tiến vào tầng thứ 10 không?" Hắc giáp cự hạt đột nhiên mở miệng, làm cho bọn người Lâm Lôi đều chấn động. "Không được." Thiếu niên nón rơm nhướng mày, "Ta hy vọng các ngươi đừng ép ta, các ngươi đừng tiến vào tầng thứ 10 thì ta có thể tha cho các ngươi, nhưng một khi bước vào, ta cũng chỉ có thể giết hết các ngươi mà thôi." "Hả?" đám người Lâm Lôi nhướng mày. "Ta phát hiện ra thông đạo rồi." Thanh âm kinh hãi của La Toa Lỵ vang lên trong đầu bọn Lâm Lôi, "Bậc thang thông tới tầng thứ 10 ở ngay rừng cây sau mộc ốc. Từ vị trí của ta, có thể thấy được 2, 3 bậc thang bao phủ trong hắc quang." "Bậc thang thông đạo?" Đám người Lâm Lôi đáy lòng dâng lên một trận kinh hỉ. Nghe thấy vị trí thông đạo, bọn họ cũng nhịn không được liếc mắt nhìn. "A, rốt cục cũng phát hiện ra thông đạo rồi sao?" Thiếu niên nón rơm cười nói, "Các ngươi lựa chọn thế nào, là muốn đánh với ta một trận, hay là muốn cùng ta hòa bình chung sống một khoảng thời gian đây?" "Vụt." Lâm Lôi, Pháp Ân mấy cao thủ đều đã đứng dậy. Đứ Tư Lê mỉm cười nói: "Lỗ Y, chúng ta cũng không muốn ra tay với ngươi, cũng hy vọng ngươi có thể nhường một con đường." Thiếu niên nón rơm 'Lỗ Y' vẫn mỉm cười như trước. Nhưng đáy lòng lặng yên mấy ngàn năm lại nổi lên nộ khí, lòng thầm tức giận: "Loài người đê tiện trước mặt này, thực không biết tốt xấu, vốn muốn lừa bọn chúng ở chung với ta, cuối cùng lặng lẽ thu lấy linh hồn bọn chúng. Nhưng hiện tại thì ..." Lâm Lôi và mấy vị cao thủ đều cẩn thận đề phòng, tùy thời khắc đều có thể ra tay. "Ầm!" Thân thể của Lỗ Y đột nhiên nổ mạnh, thảo diệp loạn phi ra. Một đạo quang mang màu bạc từ trong thân thể bị nổ của Lỗ Y phóng ra, trực tiếp bắn về phía người đứng gần hắn nhất là Đột Lệ Lôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]