Chương trước
Chương sau
Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ thực lực thực là mạnh mẽ.
Tầng thứ 7!
Gió từ sa mạc khôn cùng thổi đến, vậy mà Lâm Lôi, Pháp Ân sáu vị Thánh vực nhân loại cùng với Bối Bối, tam đầu Lục mục kim nghê năm ma thú Thánh vực cũng đều đình trệ trên không chăm chú suy tư. Rốt cuộc nên làm thế nào bây giờ?
- Nếu một chút hy vọng cũng không có, ta đề nghị ... nên từ bỏ đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đức Tư Lê khó khăn mở miệng nói, khi hắn nói mọi người ngay lập tức quay lại nhìn hắn.
- Từ bỏ như vậy ư? Pháp Ân trong mắt có một tia không cam lòng.
Chờ đợi hơn một ngàn năm, giờ đây cũng đã qua tầng thứ 6, đúng là rất không cam lòng.
- Một chút hy vọng cũng không có. Đức Tư Lê lắc đầu
- Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ một cái rễ cây cũng đã cứng cỏi như vậy, ả lại có những hơn ngàn vạn rễ cây, quan trọng nhất ... chính là khi đoạn có thể tái sinh được.
Đức Tư Lê nhìn mọi người chung quanh: "Mọi người nói đi, không phải là tự tìm cái chết sao?"
Lâm Lôi, Bối Bối nhìn nhau.
"Lão đại chúng ta từ bỏ đi." Bối Bối và Lâm Lôi linh hồn trao đổi. "Chúng ta cũng không vội, đợi trăm năm khi chúng ta đủ mạnh, ta sẽ nhờ Bối Lỗ Đặc gia gia mở cho chúng ta thông đạo đi Chúng thần mộ địa."
Bối Bối cũng không có hy vọng.
Lâm Lôi trong đầu tưởng tượng lại đám rễ cây rậm rạp đó trong nháy mắt bao vây, đặc biệt là khi hắn bị giam trong đó, nguy cơ đó làm cho chiến ý trong lòng mọi người giảm đi.
Giờ phút này tam đầu Lục mục kim nghê thông qua trao đổi ánh mắt. sau đó một người trong số họ trịnh trọng đáp:
- Không hắn, chúng ta không phải là không có một điểm hy vọng.
Đám người giật mình nhìn về phía Lục mục kim nghê vừa nói.
- Các ngừơi nó có hy vong? Hy vọng đó là hy vọng gì vậy? Pháp Ân liên tục hỏi.
Lục mục kim nghê này gật đầu đáp:
- Chúng ta có tuyệt chiêu, chúng ta có thể thông qua lục nhãn phát ra lục đạo quang mang bao vây đối thủ, có thể cố định khiến đối phương không thể động đậy.
- Không thể động đậy, đình trụ thân thể? Lâm Lôi chấn động.
Tuyệt chiêu này thực là biến thái, không phải là để đối phương thúc thủ để mặc cho mình công kích sao?
Mọi người ở đây ngay cả Áo Lợi Duy Á, Hắc giáp cự hạt trầm mặc cũng không khỏi khiếp sợ.
- Đúng, ta nhớ rồi - La Toa Lỵ vui vẻ nói - Lúc chúng ta mới tới tầng thứ 7 này, Bối Bối bọn họ tiến vào trong sa mạc bắt đựơc tử thể quái vật kia. Sau đó ba huynh đệ ngươi giết chết hắn, trong lúc giết chết ba huynh đệ ngươi phát từ lục nhãn ra quang mang khiến hắn không thể động đậy, mặc cho các người giết hắn.
Mọi ngừơi cũng nhớ lại hoàn cảnh lúc đó.
- Nếu như vậy thì quyết đinh đi - Hắc giáp cự hạt lên tiếng - Làm cho Mẫu hoàng đó không thể động đậy, sau đó tiêu diệt linh hồn nó, hồn phi phách tán, Mẫu hoàng đó hẳn là chết không còn nghi ngờ gì nữa.
- Không đơn giản như vậy - Lục mục kim nghê lắc đầu - Nhất chiêu này của chúng ta cũng không phải là vô địch, theo như các người nói thì đình trụ thân thể đối thủ sau đó giết chết đối phương không phải chúng ta là vô địch sao, nhất chiêu này cũng phải xem đối phương là ai mới có thể thi triển.
Đám người Lâm Lôi gật đầu, nếu tam đầu Lục mục kim nghê này đối phó với Thần cấp cưòng giả có khi sẽ bị họ giết chết.
- Chiêu này của chúng ta đối phó với tử thể quái vật kia đương nhiên là dễ.
Lục mục kim nghê trịnh trọng nói.
- Nhưng là Mẫu hoàng so với tử thể kia thực lực mạnh hơn gấp trăm, ngàn lần. Cuồng bạo xuất chiêu cũng làm cho người ta hết sức kinh hãi, đình trụ ả thực là rất khó.
Hai Lục mục kim nghê kia cũng gật đầu.
Lâm Lôi trong lòng cũng hiểu được, lồng sắt có thể vây khốn được trâu ngựa, nhưng sử dụng cùng một cái lồng sắt đó có thể vậy khốn được trâu ngựa cường đại hơn ngàn lần sao?
- Nhưng mà Mẫu hoàng kia thực lực tuy mạnh vẫn chưa đạt đến Thần cập, ba huynh đệ ta liên thủ đồng thời thi triển nhất chiêu, phỏng chừng ... có thể đình trụ Mẫu hoàng trong một giây.
Đám người lập tức vui mừng.
Một giây thời gian, nói là ngắn nhừng đối với đám cường giả này mà nói một giây thời gian có thể giao thủ mấy mươi lần, mấy trăm lần.
- Đương nhiên đó chỉ là ước chừng, dù sao không chánh thức giao thủ chúng ta cũng không biết có thể đình trụ ả được bao lâu.
Mọi người cũng hiểu đươc, nhưng mà tam đầu Lục mục kim nghê này liên thủ có thể đình trụ được Mẫu hoàng là tuyệt đối có thể.
- Trong chúng ta ai nắm chắc trong nháy mắt có thể giết được Lạp Sa Bối Nhĩ? Đức Tư Lê quay sang mọi người hỏi.
Tam đầu Lục mục kim nghê trong nháy mắt có thể tạo cơ hội cho mọi người, bây giờ phải xem ai có thể nắm chắc được.
- Đáng tiếc không có Phong hệ Thánh ma đạo ở đây - La Toa Lỵ thở dài nói - Nói về đan thể công kích phải nói đến Phong hệ Thánh ma đạo. Thứ nguyên chi nhận xuất ra ngay cả không gian đều có thể nứt toác, tuyệt đối có thể chém Mẫu hoàng đó ra làm hai nửa.
Mọi ngưòi vẫn là bảo trì trầm mặc.
- Lâm Lôi, ngươi thì sao? Pháp Ân hỏi
Lâm Lôi trầm mặc.
Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ có đại lượng dày đặc rễ cây, ba huynh đệ Lục mục kim nghê có khả năng đình trụ được bao lâu cũng khó nói. Nếu vừa vặn lúc tới gần thân thể Mẫu hoàng, Mẫu hoàng lại thoát ly đình trụ, vô số rễ cây bao vây, lúc đó bản thân muốn thoát cũng không dễ.
Dù sao chính mình liên thủ sử dụng Hắc Ngọc trọng kiếm, Tử Huyết nhuyễn kiếm một lần có thể đoạn phách trăm rễ cây.
- Lão đại. Bối Bối lắc đầu.
Cơ hội nắm chắc thực sự quá nhỏ.
- Ai có thể giết được Mẫu hoàng này, nếu có Thần khí sẽ thuộc về hắn, ta nghĩ mọi người hẳn cũng không có ý kiến gì. Đức Tư Lê hướng về mọi người.
Mọi người cùng gật đầu.
- Dù sao thì kỳ hạn mười năm, hiện tại cũng còn hai năm, chúng ta cũng không cần gấp gáp, mọi người hảo hảo nghĩ biện pháp đi. Lâm Lôi nói.
Mọi người gật đầu, không nắm chắc cơ hội bọn họ sẽ nhất định không chịu chết.
oOo
Sa mạc vô hạn, lăng không huyền phù, Lâm Lôi nhắm mắt lại cảm ứng gió thổi tới. Đối với Phong nguyên tố pháp tắc, Lâm Lôi ở tại 'Khoái, Mạn' hai đại cảnh giới có lĩnh ngộ, giờ phút này có thể hiểu được Phong nguyên tố pháp tắc, tự nhiên có thể ngộ ra. Tâm hoà cũng Phong nguyên tố.
"A!" Trong đầu Lâm Lôi đột nhiên hiện ra tràng cảnh.
Lúc trước Lạp Sa Bối Nhĩ lần đầu tiên ra tay, hàng ngàn rễ cây đột nhiên bắn ra, lúc đó đám người Lâm Lôi cảm thấy chung quanh không gian như tĩnh chỉ, cảm giác phảng phất như bị vây khốn trong đầm lầy.
"Lúc đó rễ cây Mẫu hoàng dựa theo đặc thù huyền ảo tiến tới nhưng lại hình thành hiệu quả không gian tĩnh chỉ." Lâm Lôi trong lòng nhất động.
Không gian tĩnh chỉ trên thực tế là một tầng cao hơn của cảnh giới 'Mạn'. Lâm Lôi tu luyện không gian đình trệ còn một khoảng cách so với không gian tĩnh chỉ.
"Tốc độ Mẫu hoàng này cực nhanh, Lạp Sắt Phúc Đức bọn họ ngay cả cơ hội chạy cũng không có." Lâm Lôi nghi hoặc: "Rễ cây này xuất ra tốc độ cực nhanh, cả không gian như mơ hồ, có thể xem không gian điệp ảnh trong 'Khoái' cảnh giới, nhưng mà đại lượng rễ cây liên hợp tại sao lại có thể hình thành không gian tĩnh chỉ, là như thế nào?"
Hắn băn khoăn.
Đồng thời không khỏi cẩn thận nhớ lại trang cảnh vô số rễ cây xuất ra, cẩn thận phân tích huyền ảo bên trong.
Hồi lâu lăng không huyền phù, Lâm Lôi mở mắt, Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay huy động.
Nhất thời hàng ngàn tử sắc kiếm ảnh xuất hiện trước Lâm Lôi, kiếm ảnh bao trùm khu vực, không gian tựa như mơ hồ. Nhất chiêu này Lâm Lôi đã sử dụng 'Không Gian Điệp Ảnh' cùng 'Phong Ba Động' tạo ra.
Trong nháy mắt xuất ra ngàn vạn kiếm.
"Không đúng." Lâm Lôi nhíu mày. "Nếu mỗi đạo kiếm ảnh là một rễ cây, ngàn vạn kiếm ảnh trong nháy mắt xuất ra hẳn là cũng sinh ra hiệu quả đặc thù 'Không Gian Tĩnh Chỉ' mới đúng."
Hắn một lần nữa xuất thủ Tử Huyết nhuyễn kiếm.
Giờ phút này Lâm Lôi cố gắng thông qua 'Phong Ba Động' trong nháy mắt xuất ra ngàn vạn kiếm mô phỏng theo Lạp Sa Bối Nhĩ xuất thủ.
Một lần, rồi lại một lần nữa ...
"Xùy Xùy ..." Tử Huyết nhuyễn kiếm lại lần nữa xuất ra ngàn vạn kiếm ảnh, tử sắc kiếm ảnh bao trùm mấy thước khu vực chợt đọng lại. Ngàn vạn kiếm ảnh tựa như vô số rễ cây bao vây cuối cũng cũng đồng thời tụ tập lại một điểm.
Chỉ nghe "Phập" một tiếng, không gian chung quanh xuất hiện vết rách.
Lâm Lôi mắt sáng lên.
"Đúng, là Không gian tĩnh chỉ." Trên mặt hắn rốt cuộc cũng lộ ra sắc vui mừng.
"Rốt cuộc cũng thành công, may mà có Tử Huyết nhuyễn kiếm này vặn vẹo, mới có thể trải qua lần lượt thì nghiệm, cuối cùng cũng có thể học đựợc một chiêu xuất thủ của Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ." Có điều Mẫu hoàng một chiêu xuất ra sử dùng ngàn rễ cây ngưng tụ bao vây đối thủ, mà Lâm Lôi nhất chiêu thì lại xuất ra ngàn vạn kiếm ảnh dung hợp lại công kích đối thủ.
Lúc trước 'Phong Ba Động' nhất chiêu liên tục có thể đánh ra rất nhiều kiếm, nhưng khi hoá thành ngàn vạn kiếm bởi vì phong địa trở ngại, vô số kiếm không có khả năng tụ tập lại, Lâm Lôi lúc trước vẫn buồn rầu về điểm này.
Kiếm xuất ra tự nhiên phải theo quỹ tích của gió mới có thể xuất ra ngàn kiếm. Mà muốn cho ngàn kiếm này tập hợp sẽ tương nghịch với lực lưọng của gió, sai một ly đi một dặm, nếu không tương nghịch với gió thì sẽ không thể xuất ra ngàn vạn kiếm được.
"Nhưng mà trải qua quy luật đặc thù như vậy lại có thể làm được." Lâm Lôi vì vậy rất kinh ngạc
Như vậy ngàn vạn kiếm đồng dạng một lần thi triển, nhưng không phải không hề theo quy luật di chuyển tuỳ ý của gió mà là phảng phất xoẹt qua một cái giống như quả cầu tròn hình thành một loại hướng tâm lực kỳ dị, cuối cùng tất cả kiếm ảnh thuận thế hợp nhất ngưng tụ lại một điểm.
"Thực kỳ lạ." Lâm Lôi cảm khái than. Nhưng mà hắn cũng kinh hãi.
"Ngàn kiếm này, mặc dù một kiếm trong đó uy lực không mạnh mẽ lắm nhưng mà nhiều kiếm dung hợp lại uy lực cũng là gia tăng ngàn lần, vạn lần." Lâm Lôi kích động không thôi, ngàn vạn kiếm hợp nhất này có thể dụng tốc độ của Tử Huyết nhuyễn kiếm xuất ra.
Phong chi áo nghĩa - Vạn kiếm hợp nhất.
Tại Phong chi áo nghĩa Lâm Lôi đã có sự đột phá cảnh giới. Luận về công kích này so với 'Phong Đích Luật Động' uy lực còn mạnh hơn.
Chỉ là nhất chiêu này đơn thuần công kích một mục tiêu. Lâm Lôi rất rõ ràng, ngàn vạn kiếm ngưng tụ thành một kiếm, một kiếm lướt qua tất cả hoá thành bụi phấn.
Không cần nghĩ nhiều nữa, ngàn vạn kiếm ảnh trong nháy mắt dung hợp uy lực sẽ gia tăng, khiến cho một kiếm uy lực đạt tới một bước kinh khủng.
Huống chi một kiếm này còn có thể sinh ra hiệu quả 'Không Gian Tĩnh Chỉ'.
'Khoái' cảnh giới ngàn vạn kiếm tại sao lại sinh ra 'Không Gian Tĩnh Chỉ' trong 'Mạn' cảnh giới?
Mặc dù tu luyện thành công, nhưng Lâm Lôi vẫn có chút nghi hoặc.
Phong nguyên tố pháp tắc 'Khoái', 'Mạn' hai đại cảnh giới hoàn toàn trái ngược nhau nhưng giờ phút này lại có sự liên hệ.
"Không nghĩ ra thì cũng không nghĩ nữa." Lâm Lôi giờ phút này rất vui mừng. Phong chi áo nghĩa một kiếm tối cường tất cả trở ngại đều có thể tiêu trừ, có một kiếm này cũng không cần e ngại những rễ cây đó nữa. Lòng Lâm Lôi tràn ngập tự tin.
oOo
Ba ngày sau.
Phong chi áo nghĩa một kiếm cực mạnh này cũng đã nhập tâm. Lâm Lôi cùng những người khác hướng về phía Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ xuất phát, những người khác sẽ công kích phụ trợ và bản thân Lâm Lôi xuất kích cuối cùng.
Phi hành được hồi lâu.
"Lục hải phía trước hẳn là Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ đã tụ tập các tử thể lại." Đức Tư Lê chỉ về đằng xa.
Vốn Kim tự tháp màu đen, khu vực xung quanh lục hải có phạm vi cực lớn, đây là đại dương 'Lục Châu' tụ tập hình thành.
- Ha ha, ta còn tưởng các ngươi bỏ chạy lại tầng thứ 6 rồi chứ, không ngờ là các ngươi lại dám quay về. Thanh âm thanh thúy vang lên trên không lục hải, chỉ thấy không trung có một lục quang do hình người quái vật lăng không phát ra.
Đúng là Mẫu hoàng Lạp Sa Bỗi Nhĩ lên tiếng.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.