Bước sang ngày thứ năm mươi mốt sống trong Ma Thú sơn mạch. 
"Bọn sát thủ này đều cho ta là kẻ dễ khi phụ sao?" Lâm Lôi nhìn một thi thể nữ hắc y sát thủ trước mặt, thực lực nữ sát thủ áo đen này cũng đã đạt tới khoảng ngũ cấp chiến sĩ, nhưng Lâm Lôi dựa vào ma pháp phụ trợ đã giết chết ả sát thủ này. 
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói: "Cho dù có nhìn ngươi nhiều lần, cũng chỉ có thể nhận ra ngươi là một gã thiếu niên, một tên không biết trời cao đất dày, một thiếu niên một mình mà dám hành tẩu trong Ma Thú sơn mạch, có ai lại chẳng nghĩ là không dễ dàng giết chết được ngươi chứ?" 
Lâm Lôi trong lòng bất đắc dĩ. 
Chính mình năm nay mới có mười lăm tuổi, mặc dù có thể coi là đã vượt qua tuổi trưởng thành, nhưng nét thơ ngây trên mặt thì vẫn còn tồn tại. 
"Nữ sát thủ này đến chết rồi mà cũng để lại chút quà cho ta, vết thương nhỏ trên người thì không tính nhưng mà đáng tiếc bộ y phục này của ta đã bị huỷ mất, bây giờ ta chỉ còn một bộ y phục cuối cùng thôi." Lâm Lôi nhìn bộ y phục bị xé rách tan tành trên người, chẳng biết là nên khóc hay nên cười nữa. 
Dọc đường đi, hắn cũng đã lấy mấy bộ y phục của bọn sát thủ, nhưng sống trong Ma Thú sơn mạch, cái thứ bị hư hao nhiều nhất lại chính là quần áo. 
"Lão đại, ma tinh hạch trong túi của nữ sát thủ này giá trị cũng được mấy ngàn kim tệ đó, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-long/1428156/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.