Trong Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, tiếng nhạc vang vọng khắp nơi, thanh âm như nước chảy mây trôi thấm vào tâm mỗi người, ở giữa hội quán những người đến tham quan đều yên lặng, chăm chú chiêm ngưỡng các bức thạch điêu. 
Hội quán chủ yếu chia làm tam đại triển lãm, phổ thông triển lãm, cao thủ triển lãm và đại sư triển lãm. 
Trong đó phổ thông triển lãm chiếm diện tích lớn nhất, trưng bày số lượng các bức thạch điêu tác phẩm cũng nhiều nhất, tại phía đông bắc phổ thông triển lãm bày liên tiếp ba kiện tác phẩm, ba kiện tác phẩm này có một loại khí chất vô cùng đặc thù, chỉ cần có nghiên cứu qua đối với thạch điêu là đều có thể cảm thấy được loại cảm giác đặc thù khí chất này. 
Bất quá tại phổ thông triển lãm, các bức thạch điêu tác phẩm có quá vạn kiện, ba kiện tác phẩm này giống như giọt nước trong ao, rất khó để được mọi người chú ý nhìn qua. 
"Các tác phẩm này phần lớn đều không có ngoại hình, thực chẳng có chút thực chất nào cả." 
Bá tước Chu Nặc năm nay đã hơn một trăm sáu mươi tuổi, đang chậm rãi đi ở giữa đại sảnh của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, ánh mắt đảo qua từng kiện thạch điêu. Chu Nặc bá tước vốn không có sở thích nào khác ngoài thạch điêu, ông ta cứ vào mỗi buổi trưa lại đều hao phí thời gian tại Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán. 
Song tại phổ thông triển lãm, tác phẩm có thể khiến cho Chu Nặc bá tước sáng mắt quả thực là rất hiếm. 
"Bá tước đại nhân, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-long/1428141/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.