Lâm Dực tỉnh dậy lúc trời còn rất sớm, khi mở mắt ra, ý niệm đầu tiên nhảy ra trong đầu y chính là nhà vệ sinh, thậm chí kính mắt cũng chẳng quan tâm nữa, cứ thế trực tiếp nhảy xuống giường.
Sau khi nhanh chóng giải quyết vấn đề sinh lý xong, Lâm Dực nhíu mày nhìn quét một vòng, gãi gãi cái đầu rối bù, y một bên cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua một bên lại đi vào phòng ngủ lần nữa.
Nhưng mà, ngay khi khoảng cách với chiếc giường trong phòng ngủ chỉ còn lại vài bước, Lâm Dực đột nhiên dừng bước.
—— tấm chăn ở bên trái chiếc giường king-size đang phình lên, rất rõ ràng, bên trong còn có một người khác đang ngủ.
Dừng lại vài giây, tận lực bắt bản thân mình phải giữ tỉnh táo, Lâm Dực mới nheo hai mắt cẩn thận từng li từng tí trở về giường, đeo kính mắt nằm ở đầu giường lên, hít một hơi thật sâu, sau đó lại chậm chậm quay đầu nhìn sang hướng bên cạnh.
“…”
Và thế là, Lâm Dực trợn tròn mắt.
Mà đối phương cũng không biết đã ngồi dậy từ lúc nào, đáy mắt mang theo sự lười biếng vì vừa tỉnh ngủ, quay đầu nhìn y.
Không sai…đây chính là Ôn Kỳ.
Chiếc áo tắm màu trắng chỉ được khoác hờ trên người, góc chăn trượt đến thắt lưng, vừa nhìn một cái là đã có thể thấy rõ làn da trước ngực của đối phương không sót gì, y mơ hồ còn có thể nhìn thấy dưới cánh tay, là đường cong cứng rắn hoàn mỹ, khung xương cân xứng mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-lo-phu-phu/2380302/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.