CHƯƠNG 3]
Tây Ninh không ngừng thúc giục Dịch Vân Trai rời đi, nhưng là hắn vẫn như trước không thèm để ý, ngược lại càng thêm dồn dập hỏi : “Ngươi vừa rồi nói ta có thể đích thân kiểm tra, ta làm vậy được chứ ?”
“Không được.”
Tả Chấn Ngọc đương nhiên không chịu, y vừa rồi bị dọa cho ngã ngồi vẫn chưa đứng dậy được, cứ thế liên tục lùi về sau, thanh âm run rẩy lộ rõ sự kinh hoàng.
Y không tin trên đời lại có người như vậy, còn muốn kiểm tra thân thể y.
Tả Chấn Ngọc căng thẳng, yết hầu một trận khô khốc, nhịn không được ho ra tiếng, lại ho càng lúc càng nặng, cơ hồ đến cả thở cũng không nổi.
“Thiếu gia, ta van cầu người ra ngoài đi !” Tây Ninh rốt cuộc bất chấp mình có bị lây bệnh hay không, bước nhanh vào phòng. Hắn vội vàng kéo Dịch Vân Trai ra ngoài. Lao bệnh biểu thiếu gia kia ho nặng như vậy, người gặp người sợ, quỷ gặp quỷ sầu a.
Dịch Vân Trai vùng khỏi tay hắn, thừa dịp Tả Chấn Ngọc đang ho đến quên trời quên đất, trực tiếp đưa tay vào hạ khổ y kiểm tra.
Tây Ninh kêu lên thảm thiết.
Người này mắc bệnh kì quái như vậy, thiếu gia lại đi sờ vào người y, hơn nữa còn là sờ vào [chỗ đó], không biết có bị lây bệnh không na ?
Tả Chấn Ngọc thân thể cứng đờ, y vội hất tay Dịch Vân Trai ra. Đôi môi vốn tái nhợt lại càng trở nên trắng bệch. Y vội đứng dậy, ôm lây ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-lo-cam-quan/2411901/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.