Với thính lực của Sở Vĩnh Du, sao có thể không nghe thấy, có điều trực tiếp phớt lờ mà thôi, điều anh sợ nhất chính là người phụ nữ khác yêu anh, cứ xuất hiện như vậy, chỉ có thể là làm lỡ dở mà thôi.
“Anh Sở, một trăm nghìn hạt Long Mễ, vẫn chưa thu thập đủ sao?”
Nghe thấy câu hỏi của Jessica, Sở Vĩnh Du nói.
“Chưa, không biết chuyện gì nữa, sự xuất hiện của Long Mễ, một năm này đã giảm bớt rất nhiều, bây giờ còn thiếu hai mười nghìn hạt.”
Tuy bất luận là Tạc Thiên Bang hay Sở Vĩnh Du lợi dụng mối quan hệ, tiền bạc của mình điên cuồng đi thu thập, nhưng vẫn thiếu hai mươi nghìn hạt, vốn theo tính toán của anh, khi rời khỏi đây đến Cửu Long Vực nội vực để cứu sư phụ, có thể danh chính ngôn thuận thuận nhận Chiêm Tinh Hà làm đồ đệ, bây giờ xem ra không phải là chuyện gì cũng sẽ như ý của mình.
“Có lẽ là do sự xuất hiện của mặc hoa, tôi chỉ có thể suy đoán như vậy.”
Nghe thấy lời của Jessica, Sở Vĩnh Du cũng rơi vào trong trầm tư, bởi vì một năm này, trong trò chơi truyền nhân của rồng, tóm lại có người dựa vào mặc hoa ẩn chứa trong Hồn Khôi rút ra năng lượng, đột phá đến Tiên Thiên võ giả, đủ để chứng minh, năng lượng của mặc hoa không thể xem thường, lẽ nào năng lượng của vạn sự vạn vật thật sự được bảo toàn sao? Do sự hao hụt này mới dẫn đến lượng Long Mễ giảm bớt sao?
Sau khi đánh chớp nhoáng một khoảng thời gian, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633614/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.