Chương trước
Chương sau
“Ông Khổng, bây giờ tôi có một vấn đề vô cùng quan trọng muốn hỏi ông, hi vọng hãy trả lời thành thật, bởi vì bên trên cũng đang đợi câu trả lời của tôi, liên quan vô cùng lớn.”
Lúc này, ông Tần nhìn Khổng Lưu, người kia cũng nghiêm túc gật đầu.
“Xin cứ hỏi.”
“Nếu như, giả dụ hàng loạt những biến cố này thật sự do Huyền Hoàng Tinh làm, chúng tôi có cần lo lắng bọn họ sẽ tiến vào nước R không?”
Vấn đề này cũng là điều mà Sở Vĩnh Du quan tâm, mặc dù anh và liên minh Huyền Hoàng Tinh đã đạt được thỏa thuận, nhưng dù sao cũng chỉ là thỏa thuận thôi, lúc trước có thể không cần nghĩ đến, nhưng bây giờ thật sự đã xảy ra, sao có thể không lo lắng chứ.
“Về điều này, mong ông hãy yên tâm, quyền thống trị của liên minh với Huyền Hoàng Tinh là cao nhất, thỏa thuận mà lúc đó thiếu chủ đã đạt được, nếu như những quốc gia khác thật sự bị đánh chiếm, vậy thì liên minh sẽ ủy nhiệm một vài nhân viên đặc phái, để quan sát quỹ đạo hành động của những người này, một khi phát hiện có người tiến vào địa phận nước R, sẽ lập tức giết chết, đồng thời liên lụy đến cửu tộc, vì vậy, sẽ không có ai dám làm như vậy, nó tương đương với việc xem thường quyền uy của Liên Minh.”
Vừa nghe thấy những lời này, ông Tần thật sự thở phào nhẹ nhõm, may là sau khi Sở Vĩnh Du đạt được thỏa thuận, bên trên đã ra các loại quyết định, đã bắt đầu đề phòng chuyện như thế này xảy ra từ lâu.
Không nói đến những thứ khác, nền nông nghiệp của nước R rất lớn, hoàn toàn có thể tự cung tự cầu, còn về buôn bán giao dịch với những nước khác, thì phải xem sau khi Huyền Hoàng Tinh xâm lược sẽ phát triển như thế nào.
“Thiếu chủ, giống như trước đây tôi đã nói, sống ở nước R chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhưng nếu như ra khỏi nước R, không còn nằm trong phạm vi thỏa thuận của Liên Minh, nên hủy bỏ chuyến bay đi các nước khác là một quyết định thông minh.”
Nghe thấy lời này, ông Tần do dự một lúc, sau đó nói.
“Những quốc gia khác, còn có một số nhân tài của chúng tôi đang đóng quân, có thể đón về nước không?”
Khổng Lưu lắc đầu.
“Từ bỏ đi, chuyện này là không thể, trừ khi tôi cùng thiếu chủ đích thân đi đến từng quốc gia, hơn nữa trước tiên là phải dưới tình huống những người kia vẫn còn sống.”
“Đi đi.”
Đây là quyết định của Sở Vĩnh Du, có nước mới có nhà, lúc này anh không dũng cảm bước ra thì còn có ai sẽ đi? Hơn nữa, người có thể được ông Tần gọi là nhân tài, chắc chắn vô cùng quan trọng với quốc gia.
“Vĩnh Du, cảm ơn cậu.”
ông Tần vừa nói xong, Khổng Lưu rất ít khi lại phản đối Sở Vĩnh Du.
“Thiếu chủ, tôi không đồng ý, tôi chỉ có thể cùng anh đi đến Mỹ cứu sư đệ của anh, những quốc gia khác, không được.”
“Lý do.”
Ngược lại Sở Vĩnh Du cũng đơn giản, nhìn Khổng Lưu, đợi những lời tiếp theo.
“Gia tộc Khổng thị chúng tôi là một trong mười đại gia tộc đứng đầu Huyền Hoàng Tinh là không sai, từ nhân khẩu và nhân chủng tạo thành, mọi người cũng biết, giống hệt như địa cầu, vì vậy mười gia tộc đứng đầu, người da trắng cũng có, người da đen cũng có, tôi lo lắng, một khi gặp được cao thủ cùng cấp, đến lúc đó, thiếu chủ sẽ gặp nguy hiểm.”
ông Tần ở phía đối diện vô cùng kinh ngạc nói.
“Ông Khổng, tôi nhớ cậu đã từng nói, Vĩnh Du đeo nhẫn Vũ Lam, Huyền Hoàng Tinh sẽ không có ai dám động vào?”
Cười khổ một tiếng, Khổng Lưu thở dài nói.
“Đó là ở Huyền Hoàng Tinh, tai mắt của Liên Minh ở khắp nơi, ai dám hành động? Nhưng ở địa cầu, xác xuất xảy ra chuyện của Tôn Vô Cực sẽ rất lớn, hơn nữa Liên Minh cũng không thể giám sát đến mọi mặt của một tiểu tinh cầu, có thể bảo đảm tất cả người của bọn họ không tiến vào địa phận nước R, đã xem như là giới hạn trong giới hạn rồi, hơn nữa loại chuyện như thế này, lúc trước chưa từng xảy ra, đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải.”
Giây phút này, Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt tràn đầy sự kinh cẩn.
“Không, nhất định phải cứu, đây là quyết định của tôi.”
Khổng Lưu cũng đứng dậy, bày tỏ thái độ nói.
“Thiếu chủ, tôi chỉ nói ra lời khuyên của tôi, anh đi đâu, tôi sẽ đi theo.”
Không nói đến những thứ khác, giây phút này Khổng Lưu dường như nhìn thấy tín ngưỡng đối với nước R trên người Sở Vĩnh Du, có lẽ, đây là lý do tại sao nhẫn Vũ Lam lựa chọn Sở Vĩnh Du trở thành chủ nhân, chỉ cần quốc gia cần, anh mãi mãi sẽ không lựa chọn lùi bước.
“Anh Sở, tôi đi cùng anh.”
Jessica nói xong, Sở Vĩnh Du đang định từ chối, ông Tần lại nói.
“Để cô ấy đi cùng đi, năng lực của Jessica bây giờ chắc chắn có thể giúp được cậu.”
ông Tần đã nói như vậy, Sở Vĩnh Du cũng không từ chối nữa, không biết tại sao, lần này gặp Jessica, anh luôn cảm thấy có một cảm giác khác thường, nhưng không thể hình dung ra được.
“Vậy thì xuất phát thôi, đi đến nước Mỹ trước.”
“Không, Vĩnh Du, trước khi đi, có một món quà cho cậu, cậu đã nói có ích với cậu, có lẽ có thể tăng thêm xác suất thành công cho lần hành động này.”
Đối với sự đại nghĩa của Sở Vĩnh Du, ông Tần là người hiểu nhất, về phương diện tình cảm cá nhân thuần túy, ông ta chắc chắn sẽ khuyên Sở Vĩnh Du đừng đi, nhưng với nghĩa lớn của quốc gia, có những lúc thật sự cần có người trả giá, cuộc sống yên ổn bây giờ, không phải cũng đã từng có người gánh theo trọng trách mới có được sao.
Khi cả nhóm đi đến một nhà kho dưới lòng đất, Sở Vĩnh Du vô cùng kinh ngạc, chỉ thấy phía trước đặt hơn trăm chiếc thùng vô cùng lớn.
“ông Tần, lẽ nào đây là…”
ông Tần cười gật đầu.
“Không sai, đây chính là đá màu trắng sữa kia, lúc trước khai thác được một ít, sau đó cậu nói cần đến nó, đã tăng tốc độ, chỉ một ngày đã có được nhiều như vậy, nhưng càng sâu, loại đá màu trắng sữa này bắt đầu trở nên hiếm rồi.”
Nói đến đây, ông Tần đi đến, mở một thùng so với những thùng khác thì nhỏ hơn rất nhiều, sau đó từ trong đó lấy ra một cục đá.
“Đây là sau khi đi sâu vào đã khai thác được, cậu có cảm giác, màu trắng sữa của cục đá này, đậm hơn mấy phần so với những cục khác?”
Liếc nhìn, Sở Vĩnh Du gật đầu.
“Không sai, màu sắc đậm hơn rất nhiều.”
“Chúng tôi cũng đã kiểm tra đo lường, những thứ bao hàm bên trong kia, so với mấy cục đá khác thì phong phú hơn mấy trăm lần.”
Lẽ nào thứ này còn có phân cấp độ? Sở Vĩnh Du cảm thấy nghi hoặc.
“ông Tần, mọi người ra ngoài trước đi, cho tôi một chút thời gian, có lẽ không cần quá lâu.”
Đương nhiên bản thân Sở Vĩnh Du cũng không biết phải hấp thụ như thế nào, nhưng nhẫn Vũ Lam lại có thể, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, số lượng này, có lẽ không mất nhiều thời gian.
Từ trong kho đi ra, trên tay Khổng Lưu cũng cầm một viên đá màu trắng sữa to như cục trứng gà để chơi, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, bởi vì có thể cảm nhận rõ ràng năng lượng chứa ở bên trong, nhưng lại không thể nào hấp thụ được.
“ông Tần, thứ này nhất định đừng để người của Huyền Hoàng Tinh nhìn thấy, nếu không sẽ có phiền phức không cần thiết.”
Nghe thấy lời này của Khổng Lưu, ánh mắt ông Tần trở nên nghiêm túc gật đầu.
“Cảm ơn nhiều.”
Thời gian trôi qua, từ lúc mặt trời mọc đến lúc mặt trời lặn, tính toán một chút, Sở Vĩnh Du đã ở trong kho mười sáu tiếng đồng hồ.
ông Tần đương nhiên không thể chịu đựng lâu như vậy, cơ thể cũng không cho phép, vì vậy lúc này ở cửa kho chỉ còn Khổng Lưu và Jessica.
Mà lúc này, cửa kho, cuối cùng cũng được mở ra, Sở Vĩnh Du chậm rãi đi ra.
Chỉ một ánh mắt, Khổng Lưu đã kinh ngạc đến cực điểm.
“Thiếu chủ, thực lực... của anh, trời ơi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.