Một người? Chặn đường máy bay?
Lời này, nghe thế nào cũng cảm thấy kì quái chứ đừng nói đến tưởng tượng tới cảnh tượng ấy.
Khi đi đến buồng lái, Sở Vĩnh Du nhìn ra bên ngoài, đột nhiên nét mặt trở nên kì lạ.
“Mở cửa khoang buồng lái ra.”
Sau khi cửa khoang buồng lái mở ra, một người nhảy vào trong.
“Vĩnh Du à, anh còn không thèm nói cho tôi biết anh có máy bay riêng, may là tôi tinh mắt nhìn thấy đó.”
Người đó chính là Tôn Tiểu Bàn, quả thực khiến cho Sở Vĩnh Du không nói nên lời.
“Anh làm gì vậy Tôn Tiểu Bàn?”
Tôn Tiểu Bàn cười hiền.
“Lợi dụng thời cơ thôi, coi kìa, anh đừng có ích kỉ như vậy chứ.”
Nhìn Tôn Tiểu Bàn, Sở Vĩnh Du cũng chịu thua.
“Anh có biết tôi muốn đi đâu không?”
“Thiên Hải, ngươi bảo vệ anh hồi trước là Mã Trạch và Đông Linh hôm nay kết hôn, chẳng lẽ tôi nói sai à? Mạng lưới tình báo này, Tôn Tiểu Bàn tôi cũng có, tôi cũng đi Thiên Hải, chúng ta thuận đường.”
Nghe Tôn Tiểu Bàn trả lời, Sở Vĩnh Du đột nhiên nhớ lại việc đi Yêu Tà ngày trước.
“Tên mập này, chẳng phải anh tính đi nhà họ Giả sao?”
Tôn Tiểu Bàn cười phá lên.
“Thế thì sao, gia đình mấy người, tôi không quấy rầy, tôi ngủ đây.”
Tên này không lịch sự chút nào, vừa vào đã gọi chú với dì, còn gọi Đồng Ý Yên là chị dâu, đã vậy còn cho Hữu Hữu đồ chơi, “nhập gia tùy tục”, sau đó thì nằm trên ghế nhắm nghiền mắt lại giống như đang ngủ thật vậy.
Sở Vĩnh Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633561/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.