Sở Vĩnh Du đi ra khỏi nhà họ Tào, lái xe đến một khách sạn ở thành phố Ninh, không sai, bữa tiệc một trăm ngày mà Tỉnh Dung đã đặt cho con trai là được tổ chức ở đây.
Ban đầu, dựa theo dự tính của Sở Vĩnh Du hẳn là sẽ tổ chức một bữa tiệc ở nhà là được rồi, không ngờ tới là lại đến khách sạn, chỉ có thể nói đứa con thứ hai xuất hiện làm cho tính cách của hai ông bà vui vẻ hơn, có lẽ là cuộc sống cũng hạnh phúc hơn rất nhiều, dù sao thì có lẽ đây chính là phương pháp tốt nhất để xóa bỏ nỗi đau mất con.
Đi vào một căn phòng trên lầu bốn mà Tỉnh Dung đã gửi tới, đẩy cửa vào, ở trên bàn đã có sáu bảy người.
“Vĩnh Du.”
Ngồi ở chính giữa là Tỉnh Dung, là người đầu tiên đứng dậy chào đón Sở Vĩnh Du.
“Chào chú, chào dì.”
Nói xong, Sở Vĩnh Du lấy một cái thẻ ngân hàng ra đưa cho Tỉnh Dung.
“Cháu cũng không mua quà gì hết, cháu xin tặng món quà này cho Tỉnh... Tỉnh Vu Dịch.”
Nói thật thì Sở Vĩnh Du vẫn không thể nào gọi cái tên này, dù sao thì giữa anh và người anh em này đã xảy ra rất nhiều chuyện, bây giờ Tỉnh Dung lại lấy cái tên này cho đứa con thứ hai, làm cho anh thật sự không biết phải suy nghĩ như thế nào.
Nhìn cái thẻ ngân hàng, Tỉnh Dung lập tức từ chối.
“Không được đâu, Vĩnh Du, món quà này quá quý giá, chú không thể nhận được.”
Ông ta biết cách làm người của Sở Vĩnh Du, biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633537/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.