Cô gái này mặc một bộ quần áo màu tím, nhìn có cảm giác rất khí phách, tóc buộc đơn giản thành đuôi ngựa, khuôn mặt vẫn hơi lạnh lùng.
"Là tôi, anh biết tôi à?"
Nhận được câu trả lời, cô gái tiếp tục nói.
"Tôi tên là Tào Khả Nhu, có thể cho tôi xem chứng minh thư của anh một chút được không? Để phòng ngộ nhỡ."
Sở Vĩnh Du gật đầu, đưa chứng minh thư ra, sau khi xem xong, Tào Khả Nhu nói.
"Lái xe vào đây đi, Trần Việt để lại cho anh một lá thư, để tôi đi lấy cho anh."
Trần Việt để lại một bức thư? Chuyện này Sở Vĩnh Du không ngờ tới.
Sau khi lái xe vào trong, Sở Vĩnh Du theo Tào Khả Nhu đi vào trong một ngôi biệt thự, trang trí ở đây không hề khác gì so với lúc trước ở nhà họ Trần.
Một lát sau, Tào Khả Nhu xuống lầu đi tới phòng khách.
"Đây chính là lá thư Trần Việt để lại cho anh, cô ta nói nếu anh đến đây thì đưa lá thư này cho anh, còn nếu không đến thì thôi quên đi."
Sở Vĩnh Du cầm lá thư, vừa mở ra vừa nói.
"Vậy nếu hôm nay tôi không trùng hợp gặp được cô, có phải tôi vẫn phải chờ ở ngoài cổng không được vào đúng không?"
Nghe nói như thế, mặt Tào Khả Nhu hơi đỏ lên một chút.
"Đây là lỗi của tôi, tôi quên không dặn lại người gác cổng."
Thừa nhận sai lầm rất thẳng thắn, Sở Vĩnh Du đã bắt đầu đọc nội dung trong thư.
"Vĩnh Du, lúc anh đọc được bức thư này thì có lẽ chúng tôi đã dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633535/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.