Sở Vĩnh Du ngồi trên giường, không nhìn ra buồn vui.
Khó trách trước đó anh ta có cảm giác quen thuộc, thì ra là bức bích họa trong phòng, khắc họa Cửu Long Vực nội vực gì đó, nói như vậy, chẳng lẽ ông già kia là người của Cửu Long Vực nội vực?
Kỳ thật không cần đoán, có lẽ đều là sự thật, thực lực bây giờ của Sở Vĩnh Du, trong những người từng biết, đã không có địch thủ.
Nhưng mà thần nhân như Tôn Đế trước kia, thế mà lại tự mình cảnh cáo anh, là bị người Cửu Long Vực nội vực đánh bị thương chỉ sống được ba ngày, cũng đủ để thấy sự đáng sợ của Cửu Long Vực nội vực.
Ông già đó, hoàn toàn xác nhận cách nói của Tôn Đế.
Như vậy thật sự rất có khả năng, Lam Mị bị ông già kia mang vào Cửu Long Vực nội vực.
“Nghĩ gì thế Vĩnh Du?”
Giọng nói của Đồng Ý Yên xuất hiện, Sở Vĩnh Du bị cắt ngang suy nghĩ.
“Hả, không có gì, bà xã, hôm nay anh đã đi tìm Lam Mị.”
Cái gì? Đồng Ý Yên biến sắc, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.
“Nói với em Vĩnh Du! Nói cho em biết anh đã báo thù cho con gái, đã giết tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ Lam Mị này.”
Sở Vĩnh Du lắc đầu.
“Không có, xảy ra chút bất ngờ, có một cao thủ xuất hiện cứu Lam Mị đi.”
Kỳ thật bây giờ Sở Vĩnh Du cũng có chút thầm hận chính mình, anh là người chưa bao giờ làm việc lôi thôi, sát phạt quyết đoán, nhưng lúc nhìn Lam Mị, vẫn bị nỗi hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633531/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.