Chương trước
Chương sau
Nói ra lời này là một người trẻ tuổi dáng vẻ đẹp trai, nhà chiến đấu cấp hai, trên mặt nở nụ cười tươi.
“Mẹ nó! Hồ Lãng anh lại tới làm hỏng chuyện tốt của ông đây?”
Tên mập đó tức điên, chỉ vào người trẻ tuổi, trong mắt tràn ngập sự cay độc.
“Tên mập, không phải là tôi làm hỏng chuyện tốt của anh, là anh quá đáng quá, những người mới này, mới vào chỉ có 10 tệ nước R, anh ngược lại thì hay rồi, lừa sạch, thật sự là một chút lương tâm cũng không chừa lại.”
Tên mập hừ lạnh một tiếng, để lại một câu rồi xoay người đi.
“Đợi đây, ông đây chắc chắn sẽ khiến anh hối hận, đây đã không phải là lần một lần hai rồi.”
Đối với loại uy hiếp này, người trẻ tuổi tên Hồ Lãng dường nhu căn bản không để trong lòng mà nói với Sở Vĩnh Du.
“Nhìn thấy tiệm sách đối diện không? Trong đó có bản bản hướng dẫn dành cho người mới, một tệ nước R là được rồi.”
Sở Vĩnh Du mỉm cười, là người tốt xuất phát từ tâm, không ngờ vừa tới đã gặp được.
“Cảm ơn anh, chúng ta có thể kết bạn không?”
Hồ Lãng lắc đầu.
“Đừng, tôi đã chịu thiệt, đã từng kết bạn với một người mới, vậy vấn đề thật sự rất nhiều, sắp phiền chết tôi rồi, tạm biệt.”
Nhìn bóng lưng của Hồ Lãng, Sở Vĩnh Du lại nói một tiếng cảm ơn, sau đó đi về phía tiệm sách.
Quả thật, một tệ nước R thì mua được bản hướng dẫn dành cho người mới, sau khi xem qua, anh cũng hiểu tại sao Hồ Lãng lại nói tên mập đó quá đáng rồi.
Trong truyền nhân của rồng, tiền rất khó kiếm, nhưng chỗ dùng lại vô cùng nhiều.
Ở nơi này, bạn có thể ăn cơm uống rượu, cũng là phải tiêu tiền, muốn đổi nhà cũng chính là điểm phục sinh, đương nhiên vẫn phải tiêu tiền... Tóm lại chỗ dùng tới tiền có quá nhiều.
Mà con đường kiếm tiền lại thật sự rất ít, cho nên 10 tệ nước R mới vào rõ ràng rất quan trọng.
Hoặc là vào rừng săn giết động vật biến dị, chỗ tốt rất nhiều, có thể rèn luyện thuật chiến đấu của mình, động vật biến dị bị giết chết, lông thi đấu, người chiến thắng được cầm tiền, đương nhiên, cũng cần phí báo danh.
Một lát sau, Sở Vĩnh chi tiết hơn, vẫn phải tới thành phố lớn, ở loại địa phương nhỏ như trấn Phong Lâm, chỉ có thể tính là ếch ngồi đáy giếng.
Thử kết bạn với Văn Khả Hân, không ngờ trực tiếp chấp nhận luôn.
“Vĩnh Du sao? Anh ở đâu? Tôi đi tìm anh.”
Một hàng chữ này là trực tiếp xuất hiện ở trước mắt Sở Vĩnh Du, giống như đang đọc tin nhắn.
Đã biết bạn bè dùng như nào, trong đầu Sở Vĩnh lời một tin nhắn.
“Trấn Phong Lâm, không cần tới tìm tôi, tôi tùy tiện đi xem xung quanh trước.”
“Được, tôi chuyển ít tệ nước R vào tài khoản của anh, trước tiên mua một cái điện thoại, nếu không như này không tiện lắm.”
Điện thoại cũng phải mua, không sai, cho nên ở này đâu đâu cũng cần dùng tới tiền, cũng là kiểu khích lệ biến tướng để bạn không ngừng cố gắng vươn lên.
“Không cần, mua Văn Khả Hân đương nhiên không dám nói nhiều nữa, chỉ có thể tạm thời để vậy.
Lại tùy tiện đi loanh quanh một lúc thì Sở Vĩnh Du logout.
Thời gian trong trò chơi chẳng qua chỉ hơn một tiếng, sau khi logout nhìn, trong hiện thực chỉ mới qua bốn năm phút, quả thật khiến người ta có hơi không dám tưởng tượng.
Hơn nữa có một điểm, đoán chắc chỉ có Sở Vĩnh Du biết, sự vận dụng ở có thể tạo ra Huyền Hoàng Tinh của lỗ sâu, vậy mà cũng không làm được.
Cho nên những tàu phi hành ngoài không gian bị rơi ở trái đất đó từ đâu tới, càng khiến người ta suy nghĩ sâu xa, cộng thêm nhẫn Vũ Lam có được từ trong tàu phi hành và Mặc Lục bị Khổng Lưu được gọi là Thôn Thiên Thú, hai tổ hợp này vậy mà có thể khiến thế lực đỉnh cấp như gia tộc Khổng Thị của Huyền Hoàng Tinh cam tâm tình nguyện cúi đầu xưng thần, đương nhiên nghi hoặc càng nhiều.
Anh cũng từng mở miệng hỏi, nhưng Khổng Lưu lại chỉ lắc đầu, có vài thứ, bọn họ cũng không dám nói.
Ngủ một giấc, buổi sáng sau khi ăn sáng xong, Sở Vĩnh Du lái chiếc Babos G800 của anh chạy về hướng biệt thự của Tiên Khách Nam Thái ở.
Hôm nay, bà xã Đồng Ý Yên sẽ hấp thụ Long Mễ đột phá Tiên Thiên võ giả, đương nhiên là chuyện lớn vô cùng quan trọng, tuy có người của Khổng Lưu bảo vệ, nhưng anh cũng buộc phải ở bên mới yên tâm được nhất.
Sau khi tới nơi, cũng hơn một năm không gặp Tiên Khách Nam Thái, dáng vẻ ngược lại không có thay đổi quá lớn.
“Vĩnh Du, thực lực của cậu, sợ rằng đã tăng lên trình độ tôi không thể tưởng tượng được rồi nhỉ.”
Đối với lời của Tiên Khách Nam Thái, Sở Vĩnh Du cười nói.
“Tiền bối quá khen rồi.”
“Là cậu quá khiêm tốn rồi, nhưng có cậu ở đây, đích thân bảo vệ, Ý Yên hấp thụ Long Mễ sẽ không xuất hiện bất kỳ tình huống bị quấy nhiễu rồi.”
Liếc nhìn Đồng Ý Yên ở bên cạnh, phát hiện còn có hơi căng thẳng, Sở Vĩnh Du dịu giọng nói.
“Không sao đâu vợ, đâu có đau.”
Dường như bị nói thấu tâm sự, Đồng Ý Yên lườm Sở Vĩnh Du.
Sau khi chuẩn bị xong hết, Đồng Ý Yên bèn bắt đầu, dù sao thiếu một hạt là vạn hạt rồi, cho nên Đồng Ý Yên đoán chắc thế nào cũng phải cần thời gian một ngày.
Ngồi ở trên ghế ở trước sân biệt thự, Sở Vĩnh Du nhìn như nhàn rỗi, thực chất mặc kỳ động tĩnh nào cũng sẽ gây lên sự chú ý của anh.
Hai tiếng trôi qua, ánh nắng giữa trưa trở nên nóng rực.
Lúc này, có vị một ông lão tới cửa biệt thự, ông ta mặc đồ trung sơn màu trắng, cho dù là tóc bạc trắng, cũng tinh thần rất khỏe khoắn.
“Bạn nhỏ Sở.”
Ba chữ nhả ra, Sở Vĩnh Du đứng dậy, anh có thể chắc chắn, mình quả thật không quen biết ông lão này.
“Ông là?”
“Lão phu một trong tứ tôn, danh hiệu Võ Tôn.”
Ổ? Điều này có hơi vượt ngoài dự liệu của Sở Vĩnh Du, như vậy, tứ tôn trong tam thánh tứ tôn đều đã đủ.
Ma Tôn và Yêu Tôn đều đã bị anh giết chết, Mị Tôn không biết ở đâu, bây giờ Võ Tôn lại xuất hiện rồi, không ngờ là một lão giả trông gần gũi dễ gần như vậy.”
“Ông có chuyện gì sao?”
Đối với thái độ lạnh nhạt như này của Sở Vĩnh Du, Võ Tôn không hề để tâm, ngược lại cười nói.
“Tôi biết cậu có ý kiến đối với tứ tôn, dù sao Ma Tôn, Yêu Tôn và Mị Tôn đều không phải là người tốt gì, nhưng tôi lại là ngoại lệ duy nhất, chấp niệm của bọn họ quá sâu, mà tôi lại chỉ muốn sống những ngày tháng nhàn hạ.”
“Nói miệng không bằng chứng.”
Tam tôn còn lại đều xấu từ tận xương tủy, Sở Vĩnh Du sao có thể dễ dàng tin Võ Tôn này là người tốt chứ?
Dường như không định tiếp tục vướng mắc ở vấn đề này, Võ Tôn cười nói.
“Không sao, suy nghĩ của cậu, chỉ có cậu có thể khống chế, lão hôm nay tới đây là muốn nói với cậu, Mị Tôn thu phục và dẫn liên minh người dị năng đi, qua một năm bồi dưỡng đã lớn mạnh hơn, thực lực cũng tăng lên, bởi vì cô ta tìm được thứ làm sao tăng cường thực lực của những người dị năng đó.”
Hai mắt Sở Vĩnh Du hơi nheo lại, nếu thật sự là như này, quả thật là phiền phức không nhỏ.
“Còn có một điểm, Mị Tôn đã lên kế hoạch để những người dị năng này tiến vào nước R, sau đó trắng trợn phá hoại.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.