“Anh Sở, sao anh lại đến đây?”
Quan Phấn ngồi ở quầy thu ngân, bây giờ anh ta và Ngu Thư Di cũng được xem như là thuận vợ thuận chồng, người kia mở một nhà hàng, Quan Phán mở một võ đấu ba.
“Ồ, nghe Thư Di nói cậu mở một võ đấu ba, đến xem thế nào.”
Thực ra Sở Vĩnh Du cũng xem như là đang quan tâm đến dân sinh, dù sao kiểu trò chơi của Truyền nhân của rồng này, gánh trách nhiệm quan trọng, tu sinh dưỡng khí mười năm, có thể bồi dưỡng ra được bao nhiêu võ giả, thật sự là một con số đáng sợ, đến lúc đó, trong thời đại khoa học kỹ thuật lạc hậu, võ giả ít nhiều cũng có thể bổ sung vào một chút.
Quan Phấn vội vàng đi ra khỏi quầy, chỉ chỉ cười nói.
“Kinh doanh cũng xem như là khá tốt, võ đấu ba không được quyết định bởi phục vụ, ở chỗ em chỉ có hai nhân viên phục vụ, điều cần chính là sự yên tĩnh, không có người làm phiền, em mở phòng một người, phòng hai người, nhiều nhất còn có phòng năm người, những người lập nhóm trong trò chơi, đều sẽ hẹn nhau để qua, dường như là bản năng của con người hoặc là thói quen từ ngày xưa.”
Truyền nhân của rồng không giống với trò chơi bình thường, căn bản không cần phải bạn ngồi cùng, gặp nhau trong trò chơi, không có khác biệt quá nhiều so với thực tế, nhưng rất nhiều người vẫn không bỏ được thói quen trước kia.
“Ừ, quả thật là không tồi.”
Nhìn các phòng được ngăn cách, đèn ở cửa đều hiện thị trạng thái đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633513/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.