Cúp máy, Sở Vĩnh Du đã nhíu mày, giọng điệu của ông Tần rất nghiêm trọng, đủ để nói rõ, loại tình huống xảy ra ở sở thú lần này, không phải là một chuyện ngẫu nhiên, ông Tần chắc chắn biết điều gì đó.
“Vĩnh Du, nếu anh có chuyện thì đi làm được đi.”
Đồng Ý Yên đột nhiên mở miệng, trong mắt tuy không nỡ, nhưng cô càng hiểu, Sở Vĩnh Du nếu không phải bị ép tới bất đắc dĩ, chắc chắn không muốn rời ra người nhà.
Liếc nhìn vợ của mình, Sở Vĩnh Du có một loại bất lực sâu sắc.
“Anh buộc phải đến Vân Kinh một chuyến, có vài chuyện, cũng tới lúc phải làm rõ rồi.”
Thêm nữa chỉ có đi Vân Kinh giúp đỡ ông Tần hoàn toàn chuyện đó, công trạng mới đủ để đến Lương Nhân Cốc mời cao thủ thật sự tới bảo vệ người nhà của mình, gia tộc Quang Thứ đã hoàn toàn không thể dựa vào được nữa, sự lật lọng của Tôn Đế cũng khiến anh có loại cảm giác bất lực, người đàn ông này mới là kẻ địch lớn nhất của anh, cho nên bước chân tiến về trước, tuyệt đối không thể dừng lại.
“Ừ, năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, đi đi, Hữu Hữu bây giờ đi nhà trẻ, cũng không cần phải ở bên mỗi ngày giống như trước đây, ba mẹ cũng ở đây, tiện chăm sóc.”
Đi khu vui chơi chơi một vòng, sau khi về tới nhà, hai người không có đến nhà của mình ở biệt thự trung tâm hồ, ngược lại đến biệt thự của ba vợ Đồng Thế Tân và mẹ vợ Tư Phu.
Nói ra thì lại phải ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633496/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.