Áo sơ mi của Vạn Tâm bay phần phật, tay cầm trọng đao Thiên Quân, thân đao đột nhiên biến thành màu đỏ.
Oành!
Một âm thanh cực lớn vang lên, thảm cỏ dưới chân nứt ra từng tấc, bùn đất không ngừng bay ra.
Trong mắt Ma Tôn lóe lên một tia bất ngờ, chiếc lưng còng từ từ thẳng dậy, chiếc gậy cũng ném sang một bên.
“Nhóc con, tôi đã nói cậu sẽ chết sau Sở Vĩnh Du thì sẽ không nuốt lời, con người của tôi tuân thủ nhất lời hứa giết người.”
Vạn Tâm bên đó dường như căn bản không có để ý, da mặt cũng trở lên run rẩy, hai tay nhấc đao, lập tức cách không chém một đao về phía Ma Tôn.
“Diệt Thế Tam Đao.”
Sở Vĩnh Du ngồi trên ghế, tay phải vung lên, đánh tan đao khí cuồng bạo ập tới, trong mắt vụt qua một tia sáng.
Ba đao lúc này Vạn Tam dùng tốc độ cực nhanh chém ra, sức sát thương đã gần tới Hóa Long Cảnh, giống như những gì anh ta nói, Cuồng Mãnh Đao Pháp khiến nhà họ Vạn có thể có một chỗ đứng ở Lương Nhân Cốc, quả thật không phải tầm thường.
Đối mặt với ba đạo đao mang màu đỏ, giống như che nấp bầu trời, mặt đất trong sân đã sụt lún xuống, đã không thể gánh được lực lượng cỡ này.
Mà Ma Tôn đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó há miệng quát một tiếng.
“Ma hống!”
Gừ!
Tiếng gầm này thật sự không giống tiếng người, giống như tiếng gầm của loài dã thú nào đó phát ra.
Điều càng khủng khiếp hơn là tiếng sóng lan ra, ba đạo đao mang màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633473/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.