Chương trước
Chương sau
Nhìn đồng hồ cát, Yến Tử Lăng lấy điện thoại ra, bên trên liên tục có cuộc gọi đến của Văn Khả Hân, khẽ mỉm cười, nhưng cũng nghe.
“Khả Hân, muộn như vậy gọi điện cho tôi, có phải nhớ tôi rồi không?”
Văn Khả Hân ở đầu bên kia, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
“Yến Tử Lăng! Vưu Hân Diễm có phải ở nhà các anh không? Tôi nói cho anh biết, anh nếu như dám động vào một cọng lông của cô ấy, nhà họ Văn và nhà họ Yến cứ đợi khai chiến đi.”
Hửm? Yến Tử Lăng ngạc nhiên, có điều ngay sau đó thì bật cười.
“Khả Hân, tôi thật sự nghe không hiểu cô đang nói cái gì, Vưu Hân Diễm gì chứ, tôi căn bản không biết.”
“Anh có thể phủ nhận, nghe đây, nhà họ Yến sẽ vì chuyện này mà trả cái giá thê thảm, anh tốt nhất thu tay ngay đi.”
Không có nói tiếp nữa, Yến Tử Lăng cúp máy, chỉ cần có thể từ Vưu Hân Diễm moi ra tung tích của Vưu Quốc Chương, vậy nhà họ Yến bọn họ chính là lập công lớn, đến lúc đó, ha ha, đại chiến Thiên Tuyển đều có thể đặt ở vị trí thứ hai.
Oành!
Đột nhiên vang lên một âm thanh cực lớn, sắc mặt của Yến Tử Lăng thay đổi, ngay lập tức để lại một câu rồi lao ra khỏi mật thất.
“Nhìn đồng hồ cát, thời gian đến cô ta vẫn không mở miệng thì làm cho tôi.”
“Vâng cậu chủ.”
Trước một phút, khi sắp lên chiếc Jeep của nhà họ Yến, trong tay Sở Vĩnh Du cầm một khẩu phóng tên lửa RPG, là vào lúc ra khỏi Long Môn kêu Hồng trưởng lão cầm tới.
Cả đoạn đường, Hồng trưởng lão và Văn Khả Hân đều hoang mang, cái thứ này đừng nói Võ Vương, dù là Tiên Thiên võ giả cũng không có bất kỳ sức sát thương nào, không biết Sở Vĩnh Du muốn làm cái gì.
Mà bây giờ bọn họ coi như là đã biết, chỉ thấy Sở Vĩnh Du nhảy lên trên không, sau khi bóp cò, tên lửa RPG lao thẳng vào trong sân trước của nhà họ Yến.
Nghe tiếng nổ, thấy xuất hiện ánh lửa, Hồng trưởng lão và Văn Khả Hân đều ngây dại.
Càng hiểu được, sự việc đã hoàn toàn đến mức không thể nói chuyện được nữa.
Đó dù sao cũng là nhà họ Yến một trong chín đại gia tộc của Cửu Long Vực, loại cách làm trực tiếp không hề lưu tình mà đánh tới tận cửa như này, gia tộc nào cũng không thể nuốt trôi cục tức này.
Ngay sau đó, Sở Vĩnh Du đáp xuống một chân giẫm lên mui chiếc xe Jeep, cả người bay thẳng vào trong sân trước của nhà họ Yến.
Mà Hồng trưởng lão và Văn Khả Hân đưa mắt nhìn nhau, đều do dự.
Một khi tham gia vào, vậy thì đại biểu là người cùng đường với Sở Vĩnh Du, là sẽ xảy ra chuyện lớn.
Hồng trưởng lão cho biết tuy ông ta là trưởng lão của Long Môn, quyền cao chức trọng, nhưng cũng tuyệt đối không tham gia vào tranh chấp giữa chín đại gia tộc, cho dù Tôn Tiểu Bàn đứng sau lưng Sở Vĩnh Du, đây cũng là truyền thống nhiều năm của Cửu Long Vực, ông ta không dám phá vỡ.
Mà Văn Khả Hân thì sao, cô ta hôm nay tới, là đại diện cho nhà họ Văn, rất có thể sẽ dẫn tới đại chiến giữa hai nhà, trước đó gọi điện cho Yến Tử Lăng, chẳng qua chỉ là uy hiếp, hai đại gia tộc khai chiến, đâu có dễ như vậy.
“Ai!”
“Lá gan thật lớn!”
“Chỗ của nhà họ Yến cũng có người dám gây chuyện?”
Từng tiếng quát vang lên, không ngừng có bóng người lao ra sân trước, sau khi nhìn thấy chỉ có một mình Sở Vĩnh Du thì cũng có hơi ngạc nhiên.
Bây giờ con người đều không tiếc mạng như vậy sao? Một mình cỏn con cũng dám đánh tới nhà họ Yến một trong chín đại gia tộc sao? Há không phải là nực cười sao...
“Nhà họ Yến các người đã bắt cô gái tên là Vưu Hân Diễm, lập tức giao ra đây.”
Sắc mặt của Sở Vĩnh Du lãnh khốc, Vưu Hân Diễm là anh dẫn vào đây, nếu ở trong đại chiến Thiên Tuyển bị người khác đánh chết tại chỗ, đó chỉ có thể là kỹ năng không bằng người, nhưng phương thức bị bức hại như này, anh nếu như không đứng ra, còn là đàn ông sao?
“Cậu chắc chính là Sở Vĩnh Du nổi danh gần đây nhỉ?”
Một giọng nói vang lên, một người trung niên với vẻ mặt uy nghiêm đi ra, ông ta đi qua, người của nhà họ Yến đều cung kính gọi một tiếng gia chủ.
Yến Tử Ca, gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến, nhân vật có thể đảm nhận vị trí gia chủ, bất luận mưu lược hay thực lực, đương nhiên đều đứng đầu.
“Giao người.”
Sở Vĩnh Du càng dứt khoát, không có nói lời thừa thãi, nụ cười trên người Yến Tử Ca đã biến mất.
“Các hạ thật là oai vệ, còn tưởng rằng cậu là Chiến Thần nước R sao? Trước đó, một tờ lệnh cấm khiến nhà họ Yến chúng ta không thể ra khỏi Cửu Long Vực, bây giờ vậy mà còn trực tiếp đánh tới tận cửa, cậu, quá rồi.”
Đến đây, Sở Vĩnh Du giơ ra năm ngón tay.
“Tôi chỉ cho các ông 5 phút, hết thời gian còn không giao người, vậy tôi sẽ tự mình đi tìm.”
Lúc này, Yến Khuynh Thành, Yến Tử Lăng và Dương trưởng lão cũng đến rồi, trong mắt hai người cũng lập lòe tia khó tin nào đó, quả thật không ngờ, vì một Vưu Hân Diễm, Sở Vĩnh Du vậy mà trực tiếp đến tới tận cửa.
Sau đó trong lòng Yến Khuynh Thành trở nên điên cuồng, hành động lần này của bà ta là sau khi dã nhân ám sát thất bại, quỷ mới biết Vưu Hân Diễm và Vưu Quốc Chương rốt cuộc có liên hệ gì, tóm lại lợi dụng chuyện này khiến Sở Vĩnh Du và Dương trưởng lão đối địch mới là mục đích cuối cùng của bà ta, chỉ là không ngờ, Sở Vĩnh Du vậy mà ngu ngốc đến mức đánh tới nhà họ Yến bọn họ, vậy thật sự chính là tự mình tìm chết rồi.”
Bởi vì ở Cửu Long Vực, vô cớ đánh tới cửa nhà người ta, bị diệt cũng là đáng đời, Sở Vĩnh Du bây giờ không còn thân phận Chiến Thần, cho dù giết chết, phía quốc gia cũng sẽ không nói gì.
“Dương trưởng lão, Vưu Hân Diễm là ông dẫn đi sao?”
Giọng nói đột ngột vang lên, ở cửa lớn nhà họ Yến, Hồng trưởng lão và Văn Khả Hân xuất hiện rồi, chỉ có điều không có bước vào trong nhà họ Yến thôi.
Dương trưởng lão nhíu mày.
“Hồng trưởng lão? Vậy mà kinh động đến cả ông, không sai, Vưu Hân Diễm là tôi đưa đến đây, bởi vì cô ta là cháu gái của Vưu Quốc Chương, lý do này, đủ rồi chứ?”
Không biết Yến Tử Lăng đã ép hỏi ra chưa, nhưng sự việc đến nước này, cũng chỉ có thể nói như vậy.
Cười lạnh một tiếng, Hồng trưởng lão nói tiếp.
“Vưu Hân Diễm có phải là cháu gái của Vưu Quốc Chương hay không còn chưa biết, nhưng Sở Vĩnh Du là bạn tốt của Bàn gia, điểm này tôi hoàn toàn có thể chắc chắn.”
Cái gì!
Ngay lập tức, sắc mặt của Dương trưởng lão thay đổi, chín đại trưởng lão Long Môn, ai không biết tồn tại của Bàn gia, người này đã mấy năm không có xuất hiện rồi, vậy mà với Sở Vĩnh Du lại là...
Sắc mặt thay đổi một chút, Dương trưởng lão nói.
“Hồng trưởng lão, mọi người ai cũng biết nhau nên đừng nói linh tinh, Bàn gia là ai chứ, sao lại trở thành bạn tốt với loại phàm phu tục tử như Sở Vĩnh Du chứ? Cho dù cậu ta trước đó là Chiến Thần nước R, cũng không xứng, đừng hòng hù dọa tôi.”
Đến đây, Yến Tử Ca trầm giọng nói với Hồng trưởng lão ở bên đó.
“Hồng trưởng lão và nhóc Văn nếu như không định bước vào cửa lớn của nhà họ Yến chúng ta, tôi muốn xử lý tên trộm to gan dám xông vào nhà họ Yến tôi, hai vị không có ý kiến chứ?”
Hồng trưởng lão thở dài, lời này ông ta tuyệt đối không dám nói, thứ dính dáng bên trong có quá nhiều, một khi nói rồi, có khả năng sẽ vạn kiếp bất phục, cái khác không nói, chức trưởng lão kỳ sau, đoán chắc không có chỗ của ông ta rồi.
Mà Văn Khả Hân, càng băn khoăn, vốn vì chuyện Vưu Hân Diễm bị dẫn đi, quan hệ với Sở Vĩnh Du đã hạ xuống âm độ.
Nếu như bây giờ cô ta đứng ở ngoài, vậy tất cả sẽ tan thành mây khói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.