Dáng vẻ của Tôn Tiểu Bàn, làm Sở Vĩnh Du theo bản năng cho rằng, cảm giác thần bí lại lần nữa phủ xuống, không khỏi kinh ngạc nói.
“Bàn Tử, không phải chứ, tìm người đẹp uống rượu cũng có thể uống đến mức xảy ra chuyện sao?”
Nhưng mà vẻ mặt Tôn Tiểu Bàn vẫn rất nghiêm túc.
“Tôi chưa từng nói đùa với anh, nếu như người phụ nữ này là thật, như vậy sau này cô ấy sẽ là một cánh tay đắc lực của anh, hiểu không?”
Sở Vĩnh Du trầm ngầm một chút hỏi.
“Anh rốt cuộc là ai?”
Đột nhiên, Tôn Tiểu Bàn lại vui vẻ.
“Tôi đương nhiên là Tôn Tiểu Bàn rồi, nhìn anh kìa, giống như là đang xem phim kinh dị vậy.”
Đang nói, số tám Phồn Hoa đi đến, thay bikini, Phồn Hoa mặc một bộ sườn xám màu đỏ, vô cùng ra vẻ cô gái nhỏ.
“Người đẹp! Mau đến đây, ngay lúc em xuất hiện đã làm tôi mất hồn mất vía rồi.”
Phồn Hoa cũng tự nhiên thoải mái, mỉm cười nói.
“Có thể được ngài tán dương, tôi rất vui.”
Sau khi ngồi xuống, Tôn Tiểu Bàn đưa tay phải ra ngoài.
“Người đẹp, có thể nắm tay em không?”
Yêu cầu nhỏ này, đương nhiên không thành vấn đề.
Đương nhiên khi tay Phồn Hoa bị Tôn Tiểu Bàn chạm vào, thân thể của anh ta đột nhiên giật mình một cái, sau đó liếc nhìn Sở Vĩnh Du, ánh mắt kia, phức tạp không nói nên lời.
“Vĩnh Du, cái đó…Không phải anh nói phải đi sao? Đúng rồi, trước khi đi nhớ trả tiền rượu nha.”
Người phụ nữ dẫn Phồn Hoa vào vội vàng cười nói.
“Đại gia ngài cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633442/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.