“Vĩnh Du, anh nói xem sao lại có nhiều nhãi nhép như vậy, đánh cũng đánh không hết, trước đó lúc tôi hăng hái cũng đã thu dọn không ít rồi, bây giờ cũng cảm thấy thành quen, chịu không được chút sóng gió của anh đây.”
Tôn Tiểu Bàn cảm khái, Sở Vĩnh Du cũng không trả lời cái gì, có đôi lúc, có một số việc tránh không khỏi.
Cũng đừng nói, đi theo Tôn Tiểu Bàn vào một tòa nhà, đi vào về phía bên trái, trên cánh cửa treo bảng hiệu Câu lạc bộ Vân Thăng, mặc dù làm cho người ta cảm thấy rất rẻ tiền, nhưng mà thật sự có.
“Hoan nghênh hai vị đại gia quang lâm Câu lạc bộ Vân Thăng, ở đây, ngài nhất định sẽ cảm giác được phục vụ như ở nhà.”
Một người đàn ông trung niên cười cười, vội vàng nghênh đón bọn họ vào.
“Thấy không, Vĩnh Du, tôi thích câu lạc bộ ở Cửu Long vực, thẻ hội viên chó má gì đó cũng không cần, chỉ cần anh có tiền, có thẻ tiêu phí được, cho dù thân phận gì cũng có thể đi vào.”
Lời nói của Tôn Tiểu Bàn hình như rất phản cảm với mấy câu lạc bộ tốt một chút bên ngoài thành phố lớn, thường thường đều có quy định hội viên, loại người nghèo rớt mùng tơi như anh ta, thì càng đừng mơ đi vào hưởng thụ.
Đi vào bên trong, đi thang máy đến tầng 20, đại sảnh tráng lệ hiện ra, so vơi bảng nhỏ treo bên dưới hoàn toàn đối lập.
Hai bên mười mấy người đẹp mặc sườn xám hơi khom người, trên mặt mang theo nụ cười tiêu chuẩn.
“Hoan nghênh quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633440/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.