Văn Tông Miểu, gia chủ nhà họ Văn nhìn thấy Lương Quảng đã tính trước, không nói lời nào nữa.
Thật ra thì ông ta rất vui mừng vì sự xuất hiện của Lương Quảng, mặc dù đã đồng ý cho con gái một vị trí nhưng mà cái người tên là Sở Vĩnh Du mà cô mang đến có thực lực bao nhiêu, thật ra ông ta vẫn muốn tìm hiểu một chút, đúng lúc đây là một cơ hội.
Nếu như ngay cả đề nghị quyết đấu của Lương Quảng mà cũng không đồng ý, vậy thì chỉ sợ là hàng dỏm rồi.
Là gia chủ của nhà họ Văn, đương nhiên ông ta biết trước kia Sở Vĩnh Du là chiến thần nước R, nhưng mà vậy thì sao chứ? Ngoại trừ địa vị cao ra, điều đó không đại biểu bạn là chiến thần của nước R thì thực lực của bạn nhất định phải xứng đôi với địa vị.
Có tiếng bước chân vang lên, bốn người Sở Vĩnh Du và Văn Khả Hân xuất hiện.
“Ba, mẹ, anh cả.”
Văn Trọng Châu và Văn Khả Hân chào hỏi, ngoại trừ đôi vợ chồng trung niên đang ngồi ở đó, còn có người thanh niên cao to ở bên cạnh cũng để bọn họ vô cùng kính nể.
Bởi vì người này chính là Văn Tại Thiên, là anh cả của bọn họ, là một kỳ tài võ học, tuổi còn trẻ mà đã đạt đến cảnh giới Võ Vương, ngay cả Văn Tông Miểu ba của anh ta mỗi lần nhắc tới đứa con trai cả của mình, trong mắt đều là sự tán thưởng sâu đậm.
“Ừm, Khả Hân, cậu này là Sở Vĩnh Du đó à?”
Văn Tông Miểu lên tiếng, Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633437/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.