Sở Vĩnh Du hỏi như vậy là mới ý thức được, cái mà Vưu Quốc Chương này biết có hơi nhiều quá rồi.
Đầu tiên, anh phải đến Cửu Long Vực tham gia đại chiến Thiên Tuyến, chắc chỉ có người cấp bậc như Văn Khả Hân hoặc ông Tần mới biết, sau đó Vưu Quốc Chương còn hiểu rõ về đại chiến Thiên Tuyển như vậy...
Mỉm cười, Vưu Quốc Chương lại cầm tẩu hút thuốc lên.
“Cậu bạn Sở, tuy lão phu không có nghiêm cứu quá sâu vào cách xử sự của con người, cũng không thích kiểu này, nhưng trôi qua nhiều năm, chung quy vẫn có vài người bạn không phải sao?”
Thấy vậy, Sở Vĩnh Du cũng không hỏi nhiều, đã định đồng ý rồi, dù sao Mặc Lục đã ăn rồi, cộng thêm Long Mễ chính là thức ăn của Mặc Lục, anh có thể phất tay, cho người tìm kiếm tung tích của Long Mễ trên toàn thế giới, 100 hạt cỏn con, chắc trong thời gian ngắn có thể kiếm được, có điều có Mặc Lục ở đây, bây giờ còn nhiều thêm một lựa chọn, đương nhiên là rất tốt.
“Được, cứ vậy đi, khi tôi đến Cửu Long Vực sẽ dẫn theo Vưu Hân Diễm.”
Cứ vậy, Sở Vĩnh Du đã rời khỏi, Vưu Hân Diễm và Vưu Khôn ở trong sân vẫn chưa phản ứng kịp.
“Ba, ba để cậu ta đi như vậy sao?”
Vưu Quốc Chương lườm con trai của mình.
“Nếu không thì sao? Ha ha, nói ra, 100 hạt Long Mễ này mất, ngược lại là một chuyện tốt, vậy mà để cậu thanh niên xuất sắc như Sở Vĩnh Du xuất hiện. Ba năm đó vì một vài chuyện, đời này là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633430/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.