Chương trước
Chương sau
“Có điên thì cũng phải tìm đúng chỗ mà điên, mèo chó gì cũng dám đến gia tộc Thượng Quan của chúng tôi giương oai.”
Lúc ông già Ma Tôn muốn nhảy lên một cái, đột nhiên lại có một âm thanh vang lên, mọi người đồng loạt nhìn sang, liền nhìn thấy có một ông già đứng trên bức tường nhà Thượng Quan, một thân áo choàng trắng nhẹ đung đưa theo gió, gương mặt oai hùng, mang đến cho người ta một loại cảm giác chính là một vị đại hiệp tuyệt thế.
Ở trong sân, Sở Vĩnh Du cũng nhìn ông cụ vừa mới xuất hiện ở trên tường, không bất ngờ gì cho lắm, ông cụ này chắc là người có võ lực cao nhất ở gia tộc Thượng Quan, tùy tiện cảm ứng một chút liền biết đây là một cường giả cấp bậc Võ Vương.
Đến đây, bây giờ anh mới hiểu được đại gia tộc chân chính, cho đến bây giờ cũng sẽ không để át chủ bài của mình lộ diện, chỉ có khi gặp phải chuyện gì đó thì mới có thể xuất hiện.
“Gia tộc Thượng Quan ở trong mắt tôi chả là cái khỉ khô gì hết, nếu ông đã cảm thấy có thể ngăn cản tôi, vậy thì cứ thử một lần đi.”
Ma Tôn nói xong, trong nháy mắt đầu xe Hummer ở dưới chân trũng xuống, cả người của ông ta nhảy lên trên không trung.
Cùng lúc đó, ông già áo trắng ở trên tường cũng có động tác nhảy vọt lên trên không trung rồi đánh nhau với Ma Tôn.
Bọn họ lại trở về vị trí cũ, hai tay ông già áo trắng vẫn chắp ở sau lưng, biểu cảm không có vấn đề gì thay đổi, có điều là trong đôi mắt có nhiều hơn mấy phần ngưng trọng.
Ông già này thật sự rất mạnh.
“Haha, không còn gì hơn cái này à?”
Ma Tôn cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy khinh thường.
“Có thể giao thủ với Ma Tôn là một trong tam thánh tứ tôn là tôi đây, cũng coi như là phúc phận của ông, niệm tình ông luyện võ không dễ dàng gì, bây giờ cút qua một bên đi, tôi chỉ cần bắt cái thằng nhóc tên Sở Vĩnh Du rồi lập tức rời khỏi đây ngay, như thế nào? Đừng có mà cho thể diện lại không cần.”
Lúc này, ông già áo trắng trầm mặc, bọn họ đều là Võ Vương, nếu như thật sự đánh nhau, sân gia tộc Thượng Quan sẽ bị hủy hoại không còn một mảnh, huống hồ gì hôm nay còn là lễ đính hôn của Yến, nếu như thật sự bị làm hỏng, chuyện này truyền khắp cả nam bắc, gia tộc Thượng Quan sẽ trở thành một trò cười.
“Cậu cái gì? Tôi đã gặp qua Ma Tôn chân chính, so với ông ta, ông kém hơn ông ta cả vạn dặm.”
Khóe môi của Sở Vĩnh Du xuất hiện ý cười, đúng là loại người gì cũng có thể giả mạo, cho dù là trước kia anh không gặp được Ma Tôn, người như thế này ở trong Võ Vương, anh cũng sẽ không thật sự nghĩ rằng đây là Ma Tôn phong thánh nổi danh cùng với sư phụ Vô Phong Tử của anh.
“Thằng nhóc kia, nói năng phách lối đó, hôm nay ông đây tuyệt đối sẽ..."
“Ông không có cơ hội đâu, quấy rầy buổi lễ đính hôn của em vợ tôi, ông nên quỳ xuống tạ tội mới đúng.”
Vừa mới nói xong, Sở Vĩnh Du liền bùng phát khí thế ngập trời, sát khí cũng từ từ trồi lên, trực tiếp bao phủ trên người Ma Tôn.
“Quỳ xuống đây mà chuộc tội, thẳng cho đến khi lễ đính hôn kết thúc, nếu như ngày hôm nay không thể không thấy máu, ông cho rằng ông có thể còn sống được à?”
Nói xong, Sở Vĩnh Du nhảy xuống chiếc Hummer, lúc đi ngang qua Tưởng Nam và Kha Vĩ, bước chân dừng lại, để lại một câu nói.
“Các người cũng phải quỳ đến lúc buổi lễ đính hôn kết thúc, con trai của các người chỉ là do gieo gió gặt bão mà thôi.”
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, bởi vì Ma Tôn trên chiếc Hummer, ban đầu là nhân vật dữ dội phách lối đến nỗi không để ai vào trong mắt, lúc này lại thật sự quỳ xuống, mặt hướng về phía nhà họ Thượng Quan, quỳ ở trên xe Hummer.
“Má ơi, thật sự quỳ luôn kìa?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.