Chỉ cần dự án được thông qua, có ông Vu âm thầm tạo thế, những đại gia tộc có tư cách biết thân phận của Sở Vĩnh Du chắc chắn cũng sẽ ngay lập tức nhận được thông tin.
"Các người còn đi tìm mấy đại gia tộc kia để lôi kéo sự giúp đỡ sao?”
Sở Vĩnh Du nói, Liêu Thông Lâm gật đầu.
"Đúng vậy anh Sở, tôi và Tông Thanh đã bàn bạc với nhau, không làm thì thôi, đã làm thì chắc chắn phải làm thật lớn, phải làm thật nghiêm túc, mà mấy đại gia tộc đó đều là những kẻ có thể chi ra từ mười lăm đến ba mươi nghìn tỷ!”
Hoàn toàn chính xác, gia tộc bình thường ai có thể một lúc chi ra từ mười lăm đến ba mươi nghìn tỷ tiền mặt, nghĩ lại đó là điều không thể nào, hơn nữa số tiền này xem như quyên góp, chỉ có thể là tiền dư, không phải đại gia tộc, đại tập đoàn thì không làm được.
"Vậy có lẽ mấy người phải thất vọng rồi, vào tài khoản rồi thì không nói, chưa đến tài khoản thì mấy người cũng không cần phải mong đợi nữa.”
Lời này khiến Thượng Quan Vô Địch, Liêu Thông Lâm và Tông Thanh đều rất nghi hoặc, không biết rốt cuộc Sở Vĩnh Du có ý gì.
Đang suy nghĩ thì điện thoại của Liêu Thông Lâm và Tông Thanh vang lên.
"Cậu Lý, hả? Cái gì? Anh nói lại lần nữa… Cậu Lý, anh nhất định phải làm như vậy sao? Trước đó dường như chúng ta đã thảo luận xong rồi… Anh…”
Mà phía bên Tông Thanh thì đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người, đến một câu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633388/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.