Sau khi im lặng trong một khoảng thời gian ngắn, giọng nói của ông Tần mới tiếp tục vang lên.
“Vĩnh Du, mặc dù bây giờ cậu đã trở thành chiến thần của nước R, cũng có tư cách đấy, nhưng mà…thành tích của cậu vẫn chưa đủ để mời người trong Lương Nhân cốc ra mặt bảo vệ cho người nhà của cậu đâu.”
Dường như Sở Vĩnh Du cũng biết điều ấy, anh bèn nói.
“Tôi hiểu, ông Tần, có nhiệm vụ gì thì đều có thể giao lại cho tôi, đợi đến khi đạt đủ thành tích, tôi sẽ xông vào Lương Nhân cốc, hơn nữa, tốt nhất thời gian nên ngắn thôi.”
“Được, tôi biết rồi.”
Hiện nay, năm cao thủ tuyệt thế, Long thần hộ quốc, chuyên bảo vệ người ở giai cấp cao của quốc gia đều thuộc Lương Nhân cốc cả, thế thì đấy là Thánh Địa mà cũng là Cấm Địa, có thể nói rằng đây là căn cứ bồi dưỡng từng thế hệ Long thần hộ quốc.
Bởi vậy Sở Vĩnh Du cần, bắt buộc phải mời ít nhất là bốn cao thủ tuyệt thế trong Lương Nhân cốc đến bảo vệ người nhà của anh để giải quyết nỗi lo mai sau, vì sự xuất hiện của Tôn Đế mà gia tộc Quang Thứ không còn đáng tin tưởng nữa.
Với lại anh có dự cảm rằng có một chuyện gì lớn lắm sắp sửa xảy ra.
Cùng lúc đó, trong nhà họ Kim ở Kim thành, trong tòa nhà Tứ Hợp Viện ở Vân Kinh.
Ông cụ nhà họ Kim ngồi trên ghế thái sư, gia chủ nhà họ Kim hoặc là con cháu dòng chính có đầy đủ tư cách đứng hai bên.
Kim Khôn run run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633312/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.