Trong căn cứ bí mật, lúc Sở Vĩnh Du lần nữa quay lại quảng sân trống, thì chỉ còn lại Văn Khả Hân, chú Cửu, còn có tứ đại thủ hộ và Thượng Quan Vô Địch.
"Bốn người các cậu lại đây."
Sở Vĩnh Du nói vậy, Văn Khả Hân và Thượng Quan Vô Địch vốn muốn bước tới, đều vội vàng dừng bước.
"Đông Linh, tôi đã hoàn thành hứa hẹn của mình, nhưng mà, võ lực của cô, vẫn là mất đi mãi mãi."
Nghe câu nói này của Sở Vĩnh Du, Đông Linh lắc đầu.
"Thưa ngài, quyết định sáng suốt nhất trong đời tôi chính là đi theo ngài, đừng nói võ lực, dù chết vì ngài, tôi cũng cam tâm tình nguyện, hơn nữa, nếu không có ngài, tôi sớm đã chết ở chiến trường vô số lần, nếu ngài còn nói như vậy, Đông Linh sau này chẳng phải ôm lấy sự áy náy mà sống sao."
Sở Vĩnh Du cười bất đắc dĩ, rồi lại nhìn về phía Hình Thiên.
"Hình Thiên, chuyện ông Tần báo danh cho cậu, cậu từ chối rồi?"
Câu này vừa nói ra, ba người còn lại đều ngờ vực, không biết Sở Vĩnh Du nói chuyện gì, chỉ có Hình Thiên gật đầu.
"Đúng vậy, tôi là thủ hộ của ngài, đi tham gia cái kia đâu có ý nghĩa gì."
Nhưng mà, Sở Vĩnh Du lại cười nói.
"Tôi đã giúp cậu quyết định rồi, cũng báo danh xong rồi, cậu ở lại Vân Kinh cố gắng lên, đến lúc đó, tôi sẽ tự mình đến nghênh đón cậu."
Mặt Hình Thiên biến sắc.
"Thưa ngài, ngài..."
"Quyết định như vậy đi, cậu đúng là thủ hộ của Sở Vĩnh Du tôi, nhưng cậu cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633278/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.