"Con... con nói cái gì? Con có chắc là Sở Vĩnh Du ba nói và Sở Vĩnh Du con nói là một không?"
Hồ Hân Hân nhìn vẻ mặt kinh ngạc của ba mình, cảm thấy rất thỏa mãn, dù sao ba bình thường ở nhà đều rất điềm tĩnh, kiểu này, đơn giản là rất ít thấy, đơn giản là hiếm thấy.
"Chắc chắn là thật, con và anh con thấy Báo Đốm gọi anh ấy là anh, có thể sai sao?"
Nghe vậy, người đàn ông trung niên hoàn toàn kinh ngạc đến tột đỉnh, có thể khiến Báo Đốm gọi Sở Vĩnh Du là anh, thật sự chỉ có một Sở Vĩnh Du mà thôi.
Qua một lúc lâu, người đàn ông trung niên dường như có chút không phản ứng kịp, lẩm bẩm nói.
"Không, con gái ta cũng không có gì đặc biệt, làm sao có thể nhận là em gái nuôi được chứ?"
Hồ Hân Hân trợn mắt.
"Ba, ba mau nói cho con biết Sở Vĩnh Du là người như thế nào đi?"
Chỉ có thể chôn chặt những nghi ngờ trong lòng xuống trước, người đàn ông trung niên bắt đầu kể tất cả những gì mình biết.
"Chuyện này sẽ bắt đầu từ nhà họ Ngụy năm đó giàu có số một ở Tỉnh Thành..."
Ngày hôm sau, Sở Vĩnh Du, Đồng Ý Yên, Hữu Hữu và gia đình dượng Đồng Nguyệt Lâm trước khi lên đường đến Thiên Hải, gọi điện cho Phương Cao Hải. Bên kia đã về từ hôm qua, nhưng cũng đồng ý với Sở Vĩnh Du, sẽ đến tham gia cái gọi là yến tiếc buổi tối, thật ra chiếm phần lớn là do hiếu kỳ.
Nhóm người bọn họ đã bao hết khoang máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633207/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.