Sở Vĩnh Du nở nụ cười, con số này làm cho anh thật sự rất vui mừng, nếu như vậy cộng thêm ba trăm viên Long Mễ của Hồng Ngải đã cho anh, vậy thì đã được một nghìn tám trăm viên, rốt cuộc cũng đã có thể để tam đại thủ hộ bọn Mã Trạch có thể tăng cấp lên Tiên Thiên võ giả, xem như đã đạt được ý nguyện trong lòng của anh.
Nhưng mà điều đáng tiếc duy nhất đó chính là Đông Linh, nghĩ tới Đông Linh, thiếu chút nữa là Sở Vĩnh Du đã không kiềm chế được mà phát tán ra một luồng sát khí.
Tư Đồ Yến, ngày cuối cùng của cuộc tuyển chọn chiến thần nước R, anh sẽ vì hành vi của mình mà phải trả giá bằng cả mạng sống.
“Sư huynh, anh cũng đừng có chê của em ít nha, thật sự là rất khó để có thể thu thập Long Mễ, em đã hao phí thời gian dài như thế, tiêu bao nhiêu tiền không nói tới, mấu chốt là thật sự hiếm có.”
Nhìn lúc đầu Sở Vĩnh Du còn cười, nhưng mà lập tức gương mặt đã không có biểu cảm, Fenster vội vàng giải thích.
“Không ít đâu, trái lại là còn rất nhiều, được lắm.”
Đến lúc mặt trời lặn, rừng cây hai bên càng thêm rậm rạp, thậm chí nương theo ánh sáng dần dần mờ nhạt còn có một loại cảm giác âm trầm vây quanh.
Ở cách đó không xa có một tòa lâu đài xuất hiện, trông nó có vẻ như có một loại khí tức cổ xưa bộc phát, dường như là đã được tồn tại mấy nghìn năm.
“Sư huynh, đó chính là lâu đài cổ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633163/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.