Thanh Mai nói xong, hai người đều im lặng, sự im lặng này, kéo dài cả mười mấy phút.
Cuối cùng, vẫn là Sở Vĩnh Du mở miệng trước.
“Bây giờ cậu ấy vẫn khoẻ chứ? Đang ở đâu?”
Thanh Mai lắc đầu.
“Sau khi đi ra khỏi Thần Cổ Môn, chúng tôi đã đến Lưu Thị một chuyến, đợi đến khi tôi ngủ dậy thì anh ấy đã không còn đó nữa, tôi đã đợi hai ngày mà cũng không đợi được, biết là anh ấy đã hoàn toàn bỏ tôi mà đi rồi.”
Nói xong, trong mắt Thanh Mai toàn là ưu thương, thân phận trước đây của cô ta, là Thánh nữ của Thần Cổ Môn, tình cảm cũng không thể dễ dàng rung động, ai ngờ khi động rồi thì lại sinh ly tử biệt, sau đó, lại xảy ra tình huống như vậy, bản thân mình cũng tự cảm thấy quá là chông chênh rồi.
“Vu Dịch không đi thăm ba mẹ cậu ta sao?”
Lại lắc đầu, Thanh Mai nhìn vào đôi mắt của Sở Vĩnh Du.
“Anh Sở, Tỉnh Vu Dịch đã không còn là Tỉnh Vu Dịch mà anh quen biết nữa, anh ấy thật sự như đã biến thành một người khác vậy. Như là…như là chỉ mang vỏ bọc của Tỉnh Vu Dịch thôi, nhưng bên trong rốt cuộc là ai thì tôi thật sự cũng không biết.
Đến đây, lại chìm vào trầm mặc.
Bên trong nhà, Thượng Quan Vô Địch đang len lén nhìn cảnh này, nhỏ tiếng nói.
“Yến Nhi, đây chắc không phải là người tình của anh rể trước đây đó chứ, vậy chị Yên cũng thật độ lượng quá đi.”
Trợn trắng mắt với anh hai của mình một cái, Thượng Quan Yến Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633147/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.