“Ông chắc chắn?”
Cát Côn phản ứng lại, trong ánh mắt sôi sục một loại ý cay độc.
Cát Côn ông ta làm việc, rất nhiều lúc quyết sách đều chỉ trong nháy mắt, nếu không cũng không thể từng bước đi tới ngày hôm nay.
“Chuyện này...”
Võ giả thất phẩm bên cạnh cũng không dám nói chuyện, thực lực đáng sợ như vậy, bây giờ chỉ thấy giống như bị thương nặng, nhưng ai dám bảo đảm.
“Mẹ nó! Làm! Lên! Tiền ông đây cho các người gấp ba lần, hơn nữa thấy tình hình không đúng có thể trốn.”
Cuối cùng, Cát Côn liều, hai võ giả thất phẩm nhìn nhau, trong lòng cũng có chút hưng phấn, một cường giả như vậy, nếu như có thể bị bọn họ xử lý, vậy cũng là một loại kiêu ngạo to lớn.
Một bên khác, Đồng Ý Yên còn cách chiếc xe Mercedes-Benz 5-6m, ngụm máu tươi đó đều đã không kìm được, trực tiếp nôn ra.
Cô quả thật bị thương nặng, tuy không tính là chí mạng, nhưng nếu như không kịp thời chữa trị, vẫn sẽ rất phiền phức, chỉ có thể nói người đến ám sát cô, thực lực thật sự là mạnh.
Xoạt!
Bỗng ngoảnh đầu thì nhìn thấy hai bóng người lao về phía cô, một tia phẫn uất dâng trào trong mắt.
“Hai võ giả thất phẩm cỏn con mà cũng dám đến nhặt tiện nghi của bà đây?”
Một chưởng đánh ra, lại không có bất kỳ tia Tiên Thiên Chi Khí nào, ngược lại còn khiến bước chân của cô lảo đảo hơn.
Không hay! Trên vũ khí của tên sát thủ đó, vậy mà có độc...
Mãi đến lúc này, trái tim Đồng Ý Yên mới nảy lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-linh-ngong-than/633138/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.